Vào cuối xuân, cơn mưa xối xả lâu ngày mới tới này vọt đến như cơn dữ.
Sau mấy trận sấm sét, nuốt trời ăn đất, vạn vật trong phút chốc mờ ảo, khói sóng mênh mông.
Không biết đã bao lâu, mưa ngớt dần chỉ còn lại chút dư vị ẩm ướt, nhỏ giọt từ khe rãnh mái nhà xuống kêu tí tách tí tách.
Trong mật thất rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở giao thoa với nhau.
Ánh đèn trên tường quyến luyến, gò má Ngu Linh Tê nhuốm phấn, đôi môi bị rách da hiện ra màu đỏ thắm, thậm chí lông mi cũng ướt thành từng chùm.
Lần đầu phát độc quá khó chịu, dường như nàng đã chết đi sống lại lần nữa vậy. Xương cốt cả người nàng đều mềm nhũn không còn tí sức lực nào. Cánh tay vô lực ôm lấy cổ Ninh Ân, nàng gục trong vòng tay hắn để hồi phục lại hô hấp đã bị rối loạn.
Ninh Ân vẫn còn bị che mắt bởi dây đai màu trắng ngà. Chỉ là vị trí của dây đai rõ ràng đã không còn chính xác như trước, nó quấn xốc xếch xộc xệch quanh mắt hắn.
Hắn nâng những đốt ngón tay mảnh mai và mạnh mẽ của mình lên rồi từ từ chậm rãi luồn qua những sợi tóc xõa của Ngu Linh Tê như trấn an nàng nhưng cũng như thể là tuỳ ý đùa nghịch.
"Xong rồi?"
Ninh Ân cúi đầu nhìn theo phương hướng của nàng, đôi môi bị chà qua lại tới đỏ sẫm càng tô thêm chút diễm sắc trên gương mặt lạnh lùng quá mức của hắn.
Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vai-ac/3492876/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.