Phủ đệ đối diện con phố, Thanh Tiêu dựa đầu vào xe ngựa, đưa mặt nhìn về phía các nữ quyến đang lần lượt bước ra khỏi cửa.
Trong xe, đồng hồ hương cháy đến mức độ nhất định, quả cầu đồng rơi xuống, phát ra âm thanh va chạm vang dội.
Giờ ngọ ba khắc đã điểm, tiểu thư vẫn chưa ra.
Thanh Tiêu ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại đợi thêm một tuần trà, nói với thuộc hạ: “Đã quá giờ nhưng tiểu thư vẫn chưa ra, e là có việc ngoài ý muốn. Hai người các ngươi chia nhau ra đi mời Đại tiểu thư và quận vương Nam Dương đến, phải nhanh lên!”
Phủ Trưởng công chúa Đức Dương, tịnh thất.
Ninh Đàn đợi đến nỗi miệng lưỡi khô khốc, vẫy vẫy chiếc quạt rồi lại nhấp một ngụm trà, hỏi: “Thứ gì đang kêu lên thế?”
Nội thị vểnh tai lên nghe ngóng một lúc, cúi người trả lời: “Hồi điện hạ, có lẽ là con mèo nào đó đang gọi bạn tình.”
“Phiền phức.”
Ninh Đàn đã không còn nhẫn nại, quát lên: “Sao còn chưa đưa người đến?”
Đang làm ầm lên thì cửa mở ra, tiểu thái giám được phái đi vác một chiếc túi bước nhanh vào.
“Điện hạ, Ngu nhị cô nương đã được đưa đến trước mặt ngài rồi đây.”
Nàng bị vứt trên giường, tiểu thái giám lau mồ hôi, chau mày nói: “Vì để tránh nàng ấy làm gì đó tổn hại đến điện hạ, nên đã lén dùng một ít thuốc. Mong điện hạ lưu ý thời gian, đừng nên tham vui, nếu như việc nàng ấy mất tích quá lâu bị người khác phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vai-ac/3492871/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.