Trời lại đổ mưa, cửa thư phòng mở ra, bên ngoài sắc trời âm u.
Vừa nghe Triệu Lan Chi tới đón Từ Oản về chịu tang, mặt Từ Phượng biến sắc trắng bệt, hắn lập tức sai Hoa Quế dẫn Từ Oản về thay y phục, Từ Oản còn không biết xảy ra chuyện gì, hỏi Hoa Quế nhưng cũng bảo là không biết.
Về đến viện, Hoa Quế liền đi tìm y phục màu trắng cho nàng thay, không biết khi nào tiểu thư mới quay lại nên đi chuẩn bị ít quả khô cho nàng ăn lúc rảnh rỗi. Ngoài trời giăng mưa bụi, gió thổ nhè nhẹ, đợt này mưa thu cứ lặng lẽ không một tiếng động, thật là khiến người ta không kịp phòng bị.
May là mưa không lớn, Hoa Quế che ô đưa nàng ra cửa sau.
Vừa đi vừa dặn dò nàng: "Mặc dù nô tì không biết phụ thân người chịu tang ai nhưng nô tì đây cảm thấy nhất định là người rất quan trọng, từ nhỏ đến giờ người chưa bao giờ trải qua chuyện này, đến đó người chỉ cần dfienddn lieqiudoon nghe theo phụ thân mình, bảo người quỳ thì người quỳ, bảo người khóc thì người khóc."
Từ Oản gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Một tay Hoa Quế ôm lấy đầu vai nhỏ của nàng than thở: “Tiết trời này thật là hợp với hoàn cảnh, mưa mãi không dứt, năm nay đúng là rối rắm, cầu cho Từ gia chúng ta ai cũng được bình an!"
Từ Oản cứ đi theo Hoa Quế, vóc người nhỏ nhắn đi không quá nhanh, ra gần đến cửa sau, từ xa nghe có tiếng người truyền đến.
Nghe không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-the-thanh-sung-phi/2407093/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.