Từ Mính thất hồn lạc phách rời đi, tại một ngã rẽ nào đó, hắn ta đột nhiên bị người túm cổ áo ném vào tường, không đợi hắn ta đánh trả, một bàn tay to đã bóp chặt cổ hắn ta. Sức lực rất lớn, nhưng vẫn giữ được chừng mực để không khiến hắn ta bị tắc thở.
“Ai… Hạ, Hạ Cẩn?” Từ Mính phản kháng theo bản năng, sau khi phát hiện người tập kích mình là Hạ Cẩn, hắn ta càng phản kháng kịch liệt hơn. Nhưng dù hắn ta có chống cự thế nào, Hạ Cẩn vẫn bất động như một ngọn núi lớn.
Trong lòng Từ Mính càng ngày càng phẫn nộ, nhưng chỉ có một phần nhỏ nhắm vào Hạ Cẩn, phần lớn là tức giận bản thân mình --Hắn ta không ngờ, ngay cả một tên ăn chơi trác táng mình cũng không thắng được.
Bất kể là tình cảm, hay sức lực.
“Từ Mính.”
Giọng nói lạnh lùng như phát ra từ địa ngục.
Từ Mính giương mắt nhìn về phía Hạ Cẩn, nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng của hắn, hắn ta cũng không ngốc, đoán được lý do vì sao Hạ Cẩn tức giận. Hắn ta vốn định mở miệng giải thích, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Hạ Cẩn, lại không có cách nào mở miệng.
“A.” Hạ Cẩn buông Từ Mính ra, nhìn dáng vẻ chật vật của hắn ta một cách trào phúng, nói “Chỉ dựa vào ngươi, cũng có mặt mũi dây dưa với thê tử của ta?”
Từ Mính cúi đầu ho khan, thanh âm thoát ra như thể tống ra đột xuất: “Không, sau này sẽ không… Ta đã đồng ý với nàng, ta sẽ làm được.”
Hạ Cẩn nghe vậy chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/397802/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.