Người tới đúng là Hạ Cẩn.
Không biết hắn thoát thân khỏi phủ Thừa Ân Hầu bằng cách nào, thậm chí còn thay một bộ y phục cực kỳ phù hợp với thân phận. Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, tuyệt đối không thể nhìn ra trên người hắn có vết thương, càng không thể liên tưởng hắn với tên trộm đã lấy cắp đồ của phủ Kỳ vương, sau đó lại đột nhập vào phủ Thừa Ân Hầu.
Hắn chỉ gọi một tiếng Kỳ vương, sau đó không thèm nhìn ông ta, ngược lại hành lễ tạ tội với Thừa Ân Hầu: “Tiểu tử tới đón nội tử hồi phủ, thấy trước cửa phủ không có ai canh gác, dưới tình thế cấp bách đã tự tiện tiến vào, mong rằng hầu gia sẽ tha thứ cho tiểu tử.”
Thừa Ân Hầu xua tay, nói một tiếng không sao.
Tất nhiên Thừa Ân Hầu không thể trách tội Hạ Cẩn, nhân lực đều bị huy động đến tận đây, cổng lớn tự nhiên sẽ không có người trông coi, hơn nữa so sánh với Hạ Cẩn nho nhã lễ độ, tên đầu sỏ gây tội như Kỳ vương lại càng đáng giận hơn, sự đối lập giữa hai bên chỉ khiến Thừa Ân Hầu càng tức giận với hành động của Kỳ vương.
Có lời nói của Thừa Ân Hầu, Hạ Cẩn cũng không để ý tới Kỳ vương, chỉ vẫy tay với Trình Tuyết Nhàn, để nàng đến bên người mình. Trình Tuyết Nhàn vừa tới gần hắn nắm ngay lấy tay nàng, còn ôn tồn nhỏ nhẹ hỏi nàng có sao không, có sợ không, v..v, dáng vẻ cực kỳ bênh vực người của mình.
Điều này khiến Kỳ vương tức đến ngã ngửa, ông ta còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/397799/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.