Hạ Cẩn không hài lòng, cảm giác không hài lòng này lại đạt đến đỉnh điểm sau khi về phủ, thấy Trình Tuyết Nhàn bận tới bận lui, nhưng lại không để ý tới mình. Không thể nhịn được nữa, hắn tiến lên ôm lấy Trình Tuyết Nhàn.
Hắn cắn tai nàng: “Nàng còn nhớ tối hôm qua ta nói gì không?”
Tất nhiên Trình Tuyết Nhàn nhớ rõ, nhưng nhớ rõ mới càng không muốn để ý tới hắn. Nàng giãy giụa, nhưng không thoát ra được, nói: “Thiếp mệt lắm, hơn nữa chàng nói ngày khác mà.”
Hạ Cẩn mỉm cười, nói: “Cách một ngày không phải ngày khác rồi sao?”
Trình Tuyết Nhàn: “…” Nàng không dám gật bừa với quan niệm thời gian này.
Dường như Hạ Cẩn nghĩ tới điều gì, hắn rũ mắt, giọng điệu càng thêm dịu dàng: “Yên tâm, ta chỉ có thứ tốt muốn chia sẻ với nàng thôi.”
Trình Tuyết Nhàn tỏ vẻ hoài nghi, nhưng cũng không chịu được Hạ Cẩn cứ mãi thuyết phục, ai bảo diện mạo của hắn đẹp như vậy.
Vì thế, giữa thanh thiên bạch nhật, hai vị chủ tử tay trong tay bước vào phòng, rõ ràng là muốn làm chút chuyện cực kỳ thân mật.
Bích Châu quen thuộc lặng lẽ dẫn mọi người rời đi, chỉ cảm thấy từ khi thiếu phu nhân vào cửa, công việc của nàng ta nhẹ nhàng hơn không ít, nhẹ nhàng tới mức bản thân nàng ta cũng cảm thấy phải xin lỗi bổng lộc hàng tháng của mình.
…
“Chàng nói đi, rốt cuộc có thứ gì tốt?”
Hạ Cẩn lấy từ trong ngăn tủ ra một quyển sách, hắn giơ quyển sách đó lên: “Chính là thứ này.”
Trình Tuyết Nhàn tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/397775/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.