Trình Tuyết Nhàn thức giấc như mọi ngày, vừa tỉnh dậy đã cảm giác có gì đó không thích hợp, đặc biệt là nửa thân dưới, không nói tới việc nhão nhão dính dính mà dường như nó còn chứa đựng thứ gì đó.
Khi tỉnh táo hơn một chút, nàng nhận ra mình ngậm vật của nam tử… cả một đêm! Hơn nữa không chỉ riêng đồ vật to lớn kia, còn có tinh dịch bắn sâu trong hoa tâm. Có thể nói người kia đã dùng bản thân mình… chặn cái bụng đầy tinh dịch suốt cả đêm!
Trình Tuyết Nhàn ưa sạch sẽ tức giận đến đỏ mắt, hoặc có thể nói xấu hổ buồn bực nhiều hơn, lập tức đánh Hạ Cẩn một cái thật mạnh, tiếng tát tay vang dội lại vang vọng khắp phòng một lần nữa.
Đương nhiên, cũng đánh thức luôn Hạ Cẩn.
Từ nhỏ Hạ Cẩn đã hay cáu kỉnh mỗi khi thiếu ngủ, nếu hắn thật sự tức giận, ngay cả lục thân (1) cũng không nhận. Trình Tuyết Nhàn là người duy nhất dám vặn râu trên miệng hổ. Cho nên sau khi bị quấy rầy vài lần, Hạ Cẩn đã hình thành thói quen, phản ứng đầu tiên là nắm lấy tay Trình Tuyết Nhàn, sau đó dỗ dành nàng vài câu.
(1): Bao gồm ông bà tổ tiên, cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, cháu chắt.
“Đừng ồn, ngoan, để ta ngủ thêm chút nữa.”
Trình Tuyết Nhàn sao có thể để hắn tiếp tục ngủ, càng dựng ngược tóc gáy, làm ầm ĩ không thôi: “Hạ Cẩn, chàng là tên khốn nạn!”
Hai thân thể trơn bóng cọ xát dây dưa lẫn nhau, hơn nữa lại là sáng sớm tinh mơ, bộ phận nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/397766/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.