Nghi thức kính trà kết thúc, Trưởng công chúa thông cảm cho Trình Tuyết Nhàn, kêu Hạ Cẩn cùng nàng trở về viện nghỉ ngơi.
Khi bọn họ vừa bước ra khỏi cửa, một chiếc kiệu nhỏ đã chờ sẵn, nói rằng Trưởng công chúa dặn dò, mời Trình Tuyết Nhàn lên kiệu.
Trình Tuyết Nhàn và Hạ Cẩn nhìn nhau, Hạ Cẩn khẽ cười một tiếng: “Xem ra mẫu thân rất thích nàng.”
Trình Tuyết Nhàn gật đầu, dáng vẻ đương nhiên: “Phụ thân thiếp từng nói, thiếp rất dễ khiến người ta yêu thích.”
“Phải không?” Hạ Cẩn nhướng mày, thầm nghĩ chỗ nào khiến người ta yêu thích, rõ ràng là ép người ta phải nghẹn họng.
Hạ Cẩn đỡ Trình Tuyết Nhàn vào trong kiệu, cố ý dùng tay chắn đỉnh cửa kiệu, đợi ổn định rồi mới cho khởi kiệu, còn dặn dò bà hầu mạnh khỏe nâng kiệu đi chậm một chút.
Cỗ kiệu chậm rãi di chuyển về phía trước, Hạ Cẩn đặt một bàn tay lên cửa sổ kiệu, trò chuyện với Trình Tuyết Nhàn, đồng thời không biết là cố ý hay vô tình nói tình huống trong nhà cho Trình Tuyết Nhàn.
Nói mãi, rồi nói đến Hạ gia.
Nói đúng ra, “Hạ” của Hạ gia này không phải là Hạ của Dũng Nghị Hầu và Hạ Cẩn, mà là Hạ gia nằm ở thành tây, nơi từng là nhà của Dũng Nghị Hầu.
Nhờ phúc của tỷ tỷ, Trình Tuyết Nhàn cũng coi như hiểu biết về Hạ gia, nhưng nó chỉ giới hạn trong những chuyện mọi người đều biết. Nàng cũng không biết nhiều thông tin bên trong mà người ngoài không biết.
Mẫu thân Dũng Nghị Hầu mất từ khi ông con nhỏ, sau này lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/275217/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.