“Nàng thì sao? Chẳng lẽ nàng không ấm ức?” Hạ Cẩn hỏi ngược lại nàng “Chắc hẳn nàng cũng biết lý do vì sao tỷ tỷ nàng không muốn gả cho ta, bị tính kế buộc phải gả cho ta, nàng thật sự không ấm ức?”
Trình Tuyết Nhàn chớp chớp mắt, nói: “Thiếp không cảm thấy ấm ức, dù sao thiếp cũng chỉ là một người bình thường, trông mặt mà bắt hình dong thôi.”
-- Không nói tới mỗi ngày, thỉnh thoảng có thể cho nàng ngắm nhìn loại vẻ đẹp thịnh thế như này, nàng cảm thấy vô cùng đáng giá.
Hạ Cẩn nghẹn họng, hắn ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không ngờ Trình Tuyết Nhàn sẽ cho hắn một câu trả lời như vậy.
Không thể không nói, mặc dù Trình Tuyết Nhàn là muội muội ruột của Trình Tuyết Y, nhưng tính tình của hai người có thể nói là khác nhau như trời với đất. Ở trong mắt hắn, một người quá ngốc, một người lại quá mức thẳng thắn, không biết Trình phủ làm thế nào mà nuôi dạy được một cặp tỷ muội khác biệt lớn như thế.
Hạ Cẩn không khỏi nở nụ cười, hắn gọi về hướng cửa phòng: “Bích Châu.”
Giọng nói vừa rơi xuống, cánh cửa bị đẩy ra, một hàng tỳ nữ bước vào trong phòng, động tác nhã nhặn nhẹ nhàng đặt đĩa thức ăn lên bàn. Cuối cùng ánh mắt của Trình Tuyết Nhàn cũng nỡ rời khỏi gương mặt Hạ Cẩn. Không cần hắn nhiều lời, nàng tự giác ngồi xuống bên cạnh bàn, bày ra phong thái của một quý nữ, mỉm cười nói: “Đa tạ phu quân đã đau lòng cho thiếp thân.”
Hạ Cẩn gật đầu, nói: “Dùng bữa, Bích Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-ngot-ngao/275207/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.