“Thế Tu, anh không thể bắt em phải sống một mình mà không có bạn bè gì cả.”
“Anh không bắt em, với bất cứ ai cũng được nhưng đàn ông thì không, nhất là tên Trình Khâm đó!” Tiêu Thế Tu lạnh lùng nói.
Lâm Sơ Nguyệt không muốn phải tranh cãi với anh thêm nữa nên cô quyết định im lặng mà không nói gì thêm, nhưng thái độ đó làm cho anh càng tức hơn.
“Sơ Nguyệt, sao em lại tỏ thái độ như thế?”
“Chúng ta đừng nói đến vấn đề này nữa được không? Em không muốn phải tranh cãi với anh.”
Tiêu Thế Tu hít sâu một hơi, trong khi đó chuông điện thoại cô lại vang lên một lần nữa, lại là Trình Khâm gọi đến, anh liền bắt máy, anh ta tưởng là Lâm Sơ Nguyệt bèn vội nói:
“Sơ Nguyệt, em đang ở đâu? Anh có chuyện muốn nói với em.”
Tiêu Thế Tu nhíu chặt lông mày sắp dính thành một đường, chuyện gì mà phải gấp gáp thế? Anh nhếch môi cười khẩy một tiếng sau đó trả lời:
“Có chuyện gì thì nói thẳng với tôi đây. Sơ Nguyệt là vợ của tôi, anh tìm cô ấy có chuyện gì?”
Thanh âm sặc mùi dấm chua của anh vang lên, đầu dây bên kia Trình Khâm bỗng nhiên cứng đờ, Tiêu Thế Tu lại nói tiếp:
“Sao? Muốn nói gì thì cứ nói đi. Tôi đang nghe đây, để xem anh có chuyện gì quan trọng mà phải gọi điện thoại liên tục cho vợ của tôi thế?”
Ba chữ “vợ của tôi.” Làm cho Trình Khâm rất khó chịu và đố kỵ, anh ta không kiêng nể nói:
“Anh là chồng của cô ấy mà không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796956/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.