Lâm Sơ Nguyệt tất nhiên không chịu, cô phản kháng quyết liệt, tức thì cằm nhỏ bị anh nắm chặt, sau đó đôi môi bị anh xâm chiếm cuồng nhiệt mút mát, Tiêu Thế Tu bắt cô phải mở miệng ra, môi lưỡi cùng nhau quấn lấy, một tiếng tách nhẹ nhàng vang lên, khoá áo lót của cô đã bị anh cởi rồi ném sang một bên, hai gò bồng đảo đẫy đà trắng ngần nhô cao như mời gọi anh thưởng thức. Tiêu Thế Tu nhìn không chớp mắt, anh cúi đầu xuống tham luyến nơi đó còn Lâm Sơ Nguyệt thì hốt hoảng liên tục tìm cách né tránh.
“Tiêu Thế Tu đừng làm thế mà, mau thả tôi ra…”
“Sao nào? Không phải em muốn theo hợp đồng sao?”
Anh cắn lên nụ hoa một cái như khiêu khích, Lâm Sơ Nguyệt phút chốc run lên, cảm thấy như có dòng diện chạy dọc sống lưng, cô khổ sở muốn trốn chạy nhưng không được, mà cô càng phản kháng thì càng làm anh kích thích.
Tiêu Thế Tu mặc cho cô chạy đi đâu cũng kéo lại được, cho dù anh bị thương nhưng sức lực trong người không đến mức đến cô cũng không áp chế được. Lâm Sơ Nguyệt vùng vẫy vô tình chạm phải nơi không nên chạm, cả cô lẫn anh đều ngây người trong giây lát.
“A…”
Cô ngượng ngùng đỏ mặt né tránh ánh mắt của anh, đồng tử anh dần tối lại, nháy mắt sau cô đã cảm nhận bên dưới mát rượi.
“Không…anh làm gì thế?”
Chiếc quần nhỏ của cô đã thành hai mảnh nằm lăn lóc dưới đất, cả người hiện tại không còn mảnh vải che thân, Lâm Sơ Nguyệt cuống tới nỗi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796904/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.