Trong căn phòng lúc này, bầu không khí ngập tràn ấm áp nóng bỏng, môi lưỡi anh ở trong miệng cô tuỳ tiện càn rỡ, Lâm Sơ Nguyệt bị anh hôn đến nỗi xây xẩm mặt mày, cơ thể mềm nhũn tựa vào ngực anh, hai cánh tay buỗng thõng xuống dưới, bàn tay anh len lỏi vào trong áo cô khuấy động, mân mê trên làm da mềm mại, Lâm Sơ Nguyệt run lên, chút lý trí còn sót lại như bị anh đoạt mất, hai gò má phiếm hồng như trái đào mật, hàng mi run rẩy khe khẽ, cả người cũng dần nóng lên theo anh. Tiêu Thế Tu mở mắt ra nhìn cô, khoé miệng cười nhẹ, đôi tay táo tợn đi vào sâu hơn đặt lên nơi đầy đặn mềm mại ấy, Lâm Sơ Nguyệt bỗng giật mình mở bừng mắt,hoảng hốt đẩy anh ra… 
Tiêu Thế Tu không phòng bị liền bị đẩy lùi, trong mắt có chút tiếc nuối, cơn giận ban nãy được xua tan đi không ít, hai người chưa ai lên tiếng, Lâm Sơ Nguyệt bối rối, hai bàn tay đặt trên đùi xoắn xuyt vào nhau như tố cáo cô. 
Tiêu Thế Tu cảm giác cô đang giận anh chuyện gì đó, anh không đoán ra được, trong đầu thầm suy nghĩ nên dùng cách nào để gặng hỏi cô đây? 
Trong lúc cô đang trấn tĩnh lại bản thân thì một hơi ấm từ phía sau bỗng nhiên bao bọc lấy mình, ngay sau đó thanh âm trầm trầm của anh vang lên bên tai cô: 
“Bảo bối, tôi đau quá…” 
Lâm Sơ Nguyệt lo lắng quay đầu lại: 
“Đau ở đâu cơ?” 
Tiêu Thế Tu cười mỉm, cảm giác được cô quan tâm như mật ngọt lan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796889/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.