Lâm Sơ Nguyệt ngẩn người trước câu nói của anh, Tiêu Thế Tu định nói tiếp thì tiếng chuông điện thoại bât ngờ vang lên phâ tan bầu không khí giữa hai người.
Thấy cô quay đi, ánh mắt của Tiêu Thế Tu trở nên sâu thẳm, anh bình tĩnh nghe điện thoại:
“Alo?”
“Cậu đang ở đâu?” Thanh âm của người bên kia rõ ràng rất lo lắng.
“Nhật Bản.” Tiêu Thế Tu bình thản đáp.
“Cái gì?! Nhật Bản?” Ôn Húc Khiên chửi thề một tiếng, tay còn lại vò vò tóc:
“Nói cho tôi biết, đang yên đang lành cậu đi gây sự với Bạch Tư Hàn làm gì? Lại còn ở Nhật Bản, cậu muốn xông vào hang cọp à?”
Giọng nói của anh ta vang vang qua ông nghe làm Lâm Sơ Nguyệt cũng loáng thoáng nghe thấy.
Cô cúi gằm mặt, cảm giác tội lỗi dâng lên. Tiêu Thế Tu lạnh giọng cảnh cáo Ôn Húc Khiên:
“Tôi sẽ tìm cách quay trở lại Trung Quốc sớm nhất, không cần cậu phải lo.”
“Sao tôi không lo được cơ chứ?! Này…cậu…” Anh ta chưa kịp nói hết thì Tiêu Thế Tu đã ngắt máy, tiếng tút dài vọng lại.
Ôn Húc Khiên trợn tròn mắt không tin nổi, anh ta biết Tiêu Thế Tu là người cẩn trọng, làm gì cũng suy tính kỹ chứ không bao giờ hành động theo cảm tính nhưng đây là lần đầu anh cứ thế xông vào địa bàn của Bạch Tư Hàn.
Đã thế tình hình dạo gần đây rất căng thẳng vì Bạch Tư Hàn có tham vọng vươn quyền lực tới địa bàn Trung Quốc…Ôn Húc Khiên thật không thể hiểu có điều gì tác động tới Tiêu Thế Tu khiến anh cấp bách như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796884/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.