Lâm Phỉ Thúy không biết trước đây Lâm Sơ Nguyệt từng làm thêm ở quán bar có cưu mang hai con chó, chỉ cần nghe thấy tiếng cô huýt sáo là chúng sẽ chạy đến, đã một thời gian dài rồi cô cứ nghĩ chúng đã quên mình nhưng không…
“Vậy tôi tự làm mình vào bệnh viện hay sao?!” Khổng Tề Văn hét vào điện thoại.
“Khổng thiếu gia, anh bình tĩnh lại một chút đã…”
“Bình tĩnh cái rắm! Con đàn bà đó hại tôi suýt chút nữa toi đời, cô còn bảo tôi bình tĩnh hay sao? Tất cả mọi chuyện đều là lỗi của cô đấy!”
Lâm Phỉ Thúy trong lòng thầm chửi Lâm Sơ Nguyệt, nhưng bên ngoài tỏ ra mềm mỏng hết sức có thể.
“Khổng thiếu gia, anh bình tĩnh chút, chuyện này để tôi giải quyết cho anh…”
“Không phải hai chị em các người bày trò hãm hại tôi đấy chứ? Lâm Phỉ Thúy đừng quên tôi đã giúp đỡ cô nhiều như thế nào, nếu không có tôi thì cô có ngày hôm nay được sánh đôi bên cạnh Mạc Bắc hay không?!”
“Khổng thiếu gia, anh tin tôi đi, tôi tuyệt đối không làm chuyện đó đâu, tôi biết ơn anh còn chưa hết, sao tôi lại đi làm chuyện đó được cơ chứ?”
Khổng Tề Văn thở gấp, lồng ngực lên xuống phâp phồng:
“Lâm Phỉ Thúy, nếu cô không khiến cho con đàn bà đó phải quỳ gối trước tôi xin lỗi thì tôi nhất định không bỏ qua đâu!”
Dứt lời, anh ta bèn ngắt phụt máy, Lâm Phỉ Thúy cứ tưởng rằng Khổng Tề Văn đã ngủ với Lâm Sơ Nguyệt rồi, đêm đó cô ta còn lắp camera ở trong căn phòng đó mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796862/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.