Lâm Sơ Nguyệt lạnh nhạt đáp:
“Chuyện không phải như mọi người nghĩ đâu ạ.”
Lâm Phỉ Thúy khóc nức nở, nói:
“Tôi đã nhìn thấy tận mắt, chị còn nói là không phải nữa hay sao?! Lâm Sơ Nguyệt, lòng dạ của chị đúng là độc ác thật đấy, năm xưa đã hại chết mẹ, giờ có chồng rồi còn muốn cướp vị hôn phu của em gái!”
Vừa nhắc tới mẹ của mình, sắc mặt của cô tức khắc thay đổi, Lâm Phỉ Thúy có thể sỉ nhục cô cỡ nào cũng được, những động tới mẹ của cô thì Lâm Sơ Nguyệt chắc chắn không bỏ qua.
“Khoan đã.” Tiêu Thế Tu thấy cô chuẩn bị lấy ngân châm ra thì bỗng lên tiếng.
“Từ nãy tới giờ tôi vẫn có mặt ở đây, vậy mà cô lại coi như không thấy, muốn sỉ nhục vợ tôi thế nào cũng được?”
Thanh âm của anh giống như là từ dưới âm phủ vọng lại, vô cùng băng giá, Lâm Phỉ Thúy giật mình, vẻ mặt lộ rõ sự hoảng hốt, sống lưng toát mồ hôi lạnh…Đúng rồi, cô ta vì quá tức giận nên mới không để ý gì đến Tiêu Thế Tu, nhưng anh rõ ràng chỉ là một tên què cụt, xấu xí, có gì mà cô ta phải sợ chứ? Vậy mà sao chỉ với một ánh mắt, cô ta đã cảm nhận được áp lực mà Tiêu Thế Tu đem lại?
Lâm Chấn Xuyên cùng Lý Đan Hà đồng thời im lặng, còn Mạc Bắc thì sắc mặt đã vô cùng khó coi, anh ta sợ rằng Tiêu Thế Tu sẽ nói ra chuyện anh ta mới là người muốn dây dưa với Lâm Sơ Nguyệt, như vậy thì danh tiếng của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/251184/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.