Sáng hôm sau, ánh mắt trời nhẹ nhàng xuyên qua tấm rèm cửa màu xám nhạt, Tiêu Thế Tu lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, anh cảm thấy một bên khuỷu tay của mình mỏi nhừ, liền ngoảnh mặt sang nhìn, lập tức thấy khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của Lâm Sơ Nguyệt.
Hàng mi cong dài như cánh quạt, hai gò má hồng nhuận, hơi thở đều đều, đặc biệt là đôi môi anh đào nhỏ nhắn như mời gọi anh, Lâm Sở Nguyệt không chút phòng bị trước mặt Tiêu Thế Tu, gương mặt của hai người còn cách nhau rất gần, tưởng chừng như chỉ cần anh nhích người thêm một chút nữa là sẽ chạm được vào đôi môi anh đào ngọt ngào đó.
Trên người Lâm Sở Nguyệt vẫn mặc bộ váy cưới hôm qua, đôi gò bồng đảo căng tròn phập phồng, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại dưới bàn tay anh, Tiêu Thế Tu bất giác lặng người, không phải vì vẻ đẹp của cô, thậm chí trước đây anh từng nhìn thấy rất nhiều cô gái đẹp hơn cô, anh lặng người là bời vì anh nhớ lại hôm qua mình đã ngủ quên trong hơi ấm của cô gái này như thế nào…
Đây là lần đầu tiên anh không cần dùng thuốc để bình ổn lại bản thân, Tiêu Thế Tu không ngờ có một ngày lại nhờ cô gái này mà anh khắc chế được căn bệnh trong bản thân, khóe môi anh chậm rãi nhếch lên thành một đường cong tuyệt đẹp.
Đột nhiên, cô gái trong lòng anh cựa quây, mày liễu nhẹ cau, dường như sau một đêm bị anh ôm chặt cứng, Lâm Sở Nguyệt rất khó chịu, thắt lưng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/251176/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.