Người mà Sở Trạch sắp xếp đến chăm sóc cho Lâm lão gia không ai khác ngoài Ninh Khiết Quỳnh. Tất cả mọi thứ đều nằm trong âm mưu của Trình Kiên, mục đích muốn tách Lâm Hàn ra khỏi Thẩm Hạo Khanh và Khiết Băng để dễ dàng hành động.
Lâm lão gia hôn mê hai ngày đã tỉnh. Ninh Khiết Quỳnh nhân lúc vệ sĩ không có ở đây đã mặc đồ y tá, bịt khẩu trang kín mít đi vào trong phòng bệnh.
“Lâm lão gia, ông dậy rồi, mau uống thuốc đi.”
Cô ta đỡ Lâm Hàn ngồi dậy, đưa ly nước và thuốc đã chuẩn bị sẵn cho ông. Lâm Hàn nhìn Ninh Khiết Quỳnh, chân mày già nua hơi nhíu lại:
“Cô là ai? Đình Khả, Sở Trạch và bọn trẻ đang ở đâu?”
“Thiếu gia và tiểu thư đã lên chuyến bay vào hai ngày trước. Tôi là người do Sở thiếu thuê đến để chăm sóc cho ông. Lâm lão gia, đã đến giờ ông phải uống thuốc rồi.”
Lâm Hàn bảo cô ta đặt nước và thuốc lên bàn, sau đó đi gọi bác sĩ giúp mình. Ninh Khiết Quỳnh chần chừ một hồi lâu, bị ông cáu gắt mới nén bực tức, rời khỏi phòng.
“Kỳ quái, sao tự nhiên lão già này lại tỉnh táo như vậy?” Cô ta nói thầm trong miệng.
Ninh Khiết Quỳnh ra ngoài, Tiêu Mạc mới từ trong tủ gỗ chui ra, lay nhẹ cánh tay Lâm Hàn.
“Này nhóc, sao cháu lại ở đây?”
Thằng bé kiên định chỉ vào ly nước, ánh mắt lóe lên tia cảnh giác nhìn về hướng cửa phòng. Xác định Ninh Khiết Quỳnh thật sự đã đi xa, thằng bé liền nói:
“Lâm lão gia, ông nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435589/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.