Ban nãy hắn có cảm giác như mình nhìn thấy Khiết Băng, nhưng lại cho rằng gần đây vì quá nhớ cô, mới sinh ra ảo giác như vậy.
Cú đánh mạnh làm cho xương cổ tay của Thẩm Hạo Khanh bị nứt, gãy nhẹ. Bác sĩ kiểm tra báo cáo chụp x quang, khuyên hắn ở lại bệnh viện theo dõi thêm, nhưng người đàn ông này nhất mực từ chối.
Thẩm Hạo Khanh còn rất nhiều việc phải làm, nên không thể tốn thêm thời gian ở lại nơi này được.
“Không cần phải phiền phức như vậy đâu, tôi sẽ đến bệnh viện kiểm tra đúng thời hạn là được.”
“Còn nữa, tôi không muốn chuyện riêng của mình bị tiết lộ, nên mong các người hãy giữ kín thông tin của bệnh nhân. Cảm ơn!”
Nói xong, hắn lấy đơn thuốc trên bàn, mặc kệ bác sĩ và cô ý tá đang ngồi ở đó, đứng dậy bỏ đi mất.
Bằng một sự tình cờ nào đó, Thẩm Hạo Khanh, Sở Trạch và Khiết Băng lại đang ở cùng một bệnh viện. Sở Trạch bị đánh đến tổn thương nội tạng nghiêm trọng, tình hình nguy kịch, trước mắt vẫn đang nằm trong phòng phẫu thuật.
Trình Kiên sau khi nghe tin Hoài An sốt cao, bèn vào bệnh viện thăm cô bé.
“Đình Khả! An An thế nào rồi? Con bé bị bệnh mà sao em không nói với tôi tiếng nào.”
Khiết Băng lấy khăn ấm lau trán cho bé con của mình, sau đó nhìn sang Trình Kiên, nhàn nhạt đáp:
“Con bé không sao, chỉ là không phù hợp với khí hậu ở đây thôi.”
Anh ta ngồi trong phòng bệnh một lúc lâu, cùng Khiết Băng nói được hai ba câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435575/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.