Gần đến giờ cử hành hôn lễ nhưng vẫn chưa thấy Sở Trạch hay bóng dáng của Khiết Băng đâu, Thẩm Hạo Khanh có chút lo lắng trong lòng. Khách mời đã ngồi đông đủ ở bên dưới, hắn định bỏ ra ngoài gọi điện thoại thì bị Ninh đại phu nhân ngăn lại.
“Sắp đến giờ lành rồi, chú rể không thể rời khỏi đây được.”
Thẩm Hạo Khanh căng thẳng đứng ở một góc trên sân khấu, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, một lần nữa hy vọng tìm có thể nhìn thấy cô gái nhỏ.
Hóa ra cô không đến thật, hắn tự cười cợt bản thân mình. Lần này, hắn thật sự đã đánh giá cao bản thân rồi sao?
Bản nhạc du dương bắt đầu ngân lên. Đèn xung quanh tắt hết, chỉ chừa lại phần lối đi chính giữa tiến vào sân khấu. Giờ lành đã đến, Ninh Khiết Quỳnh khoác tay Ninh lão gia tiến vào bên trong lễ đường, trước sự ngưỡng mộ của các vị khách mời tham dự hôn lễ.
Quảng cáo sau 1 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
“Cô dâu thật xinh đẹp.”
“Phải đó, cô dâu và chú rể xứng đôi quá!”
Ninh lão gia trao Ninh Khiết Quỳnh lại cho Thẩm Hạo Khanh, bấy giờ hắn mới cảm nhận được sự tủi thân của Khiết Băng ngày trước. Một mình cô đứng lẻ loi trên sân lễ, không có lấy một người thân đi theo chúc phúc.
Hai người đứng ở vị trí trung tâm sân khấu, trước mặt người chủ hôn. Nghi thức quan trọng nhất của buổi lễ sắp bắt đầu, ai nấy đều im lặng đón chờ.
“Ninh Khiết Quỳnh, xin hỏi cô có đồng ý lấy anh Thẩm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435541/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.