Khiết Băng dậy từ sớm, hồ hởi vào trong bếp chuẩn bị “bữa sáng tình yêu” cho Thẩm Hạo Khanh. 
Người ta vẫn thường nói con đường ngắn nhất để chạm đến trái tim là đi qua đường dạ dày đó sao? Phương pháp này hay như vậy, cô nhất định phải thử đầu tiên! 
Chỉ là Thẩm Hạo Khanh không đặc biệt thích ăn món nào, nên Khiết Băng đành làm theo chủ ý của mình. Bữa sáng không nên quá cầu kỳ, cô chiên trứng thành hình trái xinh xắn để ăn kèm với mấy lát sandwich và rau trộn. 
Thẩm Hạo Khanh thay âu phục xong liền xuống phòng bếp dùng bữa sáng. Khiết Băng háo hức bưng thành phẩm của mình ra, đặt lên trên bàn ăn, ngay trước mặt hắn. 
“Hạo Khanh, đây là bữa sáng tự tay em làm cho anh đó.” 
“Mang đi, tôi không ăn.” Hắn trả lời dứt khoát. 
Nét mặt của Khiết Băng hơi cứng lại, nụ cười dần trở nên gượng gạo. Cô đẩy nhẹ dĩa thức ăn lại gần hắn một chút, nói nhỏ: 
“Không phải đã nói cá cược trong một tháng đó sao? Anh mau ăn đi chứ…” 
“Phải. Nhưng mà Ninh Khiết Băng này, tôi đâu nói rằng bản thân sẽ phối hợp với cô?” 
Thẩm Hạo Khanh nghĩ thôi cũng thấy buồn cười. Khiết Băng cố gắng lấy lòng hắn là chuyện của cô, sao hắn phải có thái độ hợp tác? 
Hắn càng mong Khiết Băng nhanh chóng bỏ cái ý định chinh phục tình cảm của hắn nữa. Thật ấu trĩ! 
Cô vẫn không chịu bỏ cuộc dễ dàng như vậy. Cô đứng ở bên cạnh, nài nỉ hắn: 
“Hạo Khanh, anh ăn một miếng thôi. Ngon lắm…” 
Khiết Băng còn chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/273146/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.