Chương trước
Chương sau
Phó Ngữ Tịch nhị tiểu thư của Phó Gia còn hay được gọi là đứa con riêng, cô không những bị ba mình ghét bỏ, mà ngay cả mẹ ruột cũng vốn dĩ rất ghét cô, vì luôn nghĩ cô là sao chổi từ khi sinh cô ra Phó Gia không ngày nào yên ổn.

Ngược lại với Ngữ Tịch thì chị gái cô Phó Ân Lâm được ba mẹ cưng chiều, từ bé muốn gì liền có đó, ba mẹ cô không tiếc với chị gái cô bất cứ thứ gì, ngay cả những đồ dùng của cô và cả quần áo đều mặc những đồ cũ của chị để lại.

Một tháng trước ngày Phó Ân Lâm làm mất đi sợi dây chuyền mà Ngữ Tịch yêu thích nhất, thì trông cô ta lại vô cùng vui vẻ còn Ngữ Tịch như chìm vào tuyệt vọng là đó là thứ duy nhất cô có thể tìm lại người anh trai lúc trước cô gặp.

Ngữ Tịch đứng nhìn chị gái mình dẫn chồng sắp cưới về, anh ấy là Đường Cảnh Nghiêm là chủ tịch của Đường Thị, nhìn dáng vẻ anh ấy cưng chiều chị cô, cô cũng chỉ biết cười trừ, vì hơn ai hết cô biết người đó là ai.

Nếu ngày hôm đó cô không vô tình nghe được chuyện giữa Phó Ân Lâm và Đường Cảnh Nghiêm thì cô mãi mãi cũng không biết được đó là người cô chờ đợi rất nhiều năm, đợi anh từ bé đến lớn.

Nhiều lúc cô muốn giải thích nhưng nghĩ đến đó là bạn trai của chị gái cô, chưa kể bọn họ sắp kết hôn rồi.

Ngữ Tịch ngồi một lúc liền cảm thấy không ổn “ Ba mẹ! con về phòng trước đây ”

Ba mẹ cô nhìn cô vẻ mặt lạnh lùng gật đầu.

Đường Cảnh Nghiêm lúc này cũng quét qua đôi mắt trong veo của Ngữ Tịch, anh có chút sững người nhưng rồi cũng chẳng để ý đến.

Anh chỉ quay sang nhìn Phó Ân Lâm đang vô cùng vui vẻ, Phó Ân Lâm là diễn viên nổi tiếng, giúp cho Phó Gia không ít chuyện nên luôn được ba mẹ yêu thương.

Phó Gia cũng vô cùng đắc ý khi họ liên hôn được với Đường Gia, chỉ cần có Đường Thị phía sau thì công ty của nhà họ Phó không cần phải khổ sở như bây giờ.

“ Cảnh Nghiêm! Anh có thật sự yêu em không ” Đường Cảnh Nghiêm ra về Phó Ân Lâm liền kéo tay áo anh lại hỏi.

Đường Cảnh Nghiêm quay đầu lại mỉm cười, nụ cười của anh vô cùng dịu dàng “ Tất nhiên là anh yêu em, thật sự rất yêu ” anh còn cẩn thận hôn lên trán của Phó Ân Lâm.

Cô ta mỉm cười vô cùng dịu dàng nói tiếp “ Nếu như em có làm gì có lỗi, anh cũng sẽ bỏ qua cho em đúng không? ”.

Đường Cảnh Nghiêm gật đầu một cái chắc nịch.

Phó Ân Lâm lúc này mới chịu tạm biệt anh, cô ta xoay người bước vào trong nhà, cô ta thật sự bây giờ rất rối còn hai ngày nữa là diễn ra hôn lễ, cô ta vừa nhận được cuộc họp tác ở nước ngoài, tuy cô ta muốn Đường Cảnh Nghiêm nhưng cũng không thể bỏ lỡ cơ hội tốt thế này.

Nhưng nếu hủy hôn thì ba mẹ cô ta chắc chắn không đồng ý vì như vậy sẽ thiệt cho Phó Thị.

Suy nghĩ mãi cô ta liền đưa ra quyết định, là nhờ Ngữ Tịch, vì cô ta biết Đường Cảnh Nghiêm chính là người Ngữ Tịch luôn tìm kiếm bao nhiêu lâu này.

Phó Ân Lâm lôi mẹ mình ra khỏi phòng sắc mặt vô cùng khó coi.

Bà nhìn Phó Ân Lâm còn muốn bày trò gì nữa không biết.

“ Mẹ con không thể kết hôn với Cảnh Nghiêm, con đã ký hợp đồng với công ty nước ngoài, con không thể bỏ lỡ cơ hội được đâu bây giờ phải làm sao đây ” Phó Ân Lâm vẻ mặt nghiêm trọng nhìn bà.

Bà cũng nhìn cô ta bất ngờ trợn tròn mắt “ Con nói như vậy là muốn hủy hôn? như vậy Phó Thị chắc chắn sẽ gặp rắc rối to đó ”.

“ Nhưng còn Ngữ Tịch mà, Ngữ Tịch sẽ thay con gả cho Cảnh Nghiêm, chỉ cần mẹ đồng ý làm theo cách của con là được ” Phó Ân Lâm nhìn mẹ cô ta vô cùng nghiêm túc mà nói.

Mẹ cô ta thừa biết không thể đắc tội Đường Gia nhưng cũng không thể nhìn con gái bà thế này, vẻ mặt khổ sở của Phó Ân Lâm đã khiến bà mềm lòng, mà lung lay.

“ Cách gì? ”.

Phó Ân Lâm ghé sát vào tai bà nói về kế hoạch của cô ta, một công đôi chuyện, kế hoạch của cô ta vừa giúp cô ta không phải kẻ xấu ngược lại còn có người làm kẻ xấu thay cô ta.

Mẹ cô ta nghe xong liền cảm thấy có chút hợp lý nên đã gật đầu đồng ý.

Ngược lại với họ tối đó Ngữ Tịch khó ngủ đến không chịu được, cô nằm trên giường nhìn ra ánh trăng bên ngoài cửa sổ, ngày mốt là họ kết hôn rồi, cô thật sự chẳng còn cơ hội nào nữa rồi.

Sau này phải gọi Đường Cảnh Nghiêm một tiếng anh rể, nghĩ đến thôi Ngữ Tịch đã bật cười đầy thê lương, tại sao mọi chuyện lại thế này, cô khổ sở nằm khóc cả đêm không ngủ được.

Ngữ Tịch đơn thuần đến mức dù có bị ghét bỏ cô cũng chỉ biết cam chịu, nên những chuyện sau này dù có tồi tệ cô cũng chỉ cúi đầu cam chịu tất cả, nên cuộc đời cô luôn bị người khác tính kế, tính đến mức cô thà chết đi còn dễ chịu hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.