Ngữ Tịch không dám nhìn, cô chỉ cúi mặt sợ nhìn rồi sẽ bật khóc mất, sợ rằng bản thân không kìm được mà yếu đuối trước mặt anh.
“ Còn đứng đó làm gì? cô còn không mau nấu cháo cho cô ấy ” Đường Cảnh Nghiêm nhìn cô lớn tiếng quát.
“ Em biết rồi ” Ngữ Tịch nhìn anh, đôi mắt có chút ngấn nước.
Nhưng thật không ngờ ngay cả như vậy cô cũng mỉm cười, cô không phản bát, cô luôn ngoan ngoãn như vậy khiến anh không chịu được mà muốn hành hạ cô nhiều hơn.
Ngữ Ngữ vẫn là nhìn anh với đôi mắt chán ghét, nó không thích anh, ngay từ đầu đã không thích, anh tổn thương chủ nhân của nó quá nhiều.
Cô nấu xong cháo liền mang ra cho anh và Uyển Thanh, Ngữ Ngữ cũng đi theo.
Uyển Thanh vừa nhìn thấy nó hai mắt đã mở to “ Đáng yêu quá ” cô ta vươn tay muốn ôm Ngữ Ngữ vào lòng.
Nhưng Ngữ Ngữ vô cùng bài xích, nó nhe răng như muốn cắn người, chạy bổ lại càu vào tay của Uyển Thanh hết một đường, khiến Uyển Thanh đau đớn mà hét lên.
“ Aaa! em đau quá Cảnh Nghiêm ” Cô ta gọi anh khóc sướt mướt.
Đường Cảnh Nghiêm vung chân đá vào người của Ngữ Ngữ một cái “ Cmn con chó hoang này ”.
“ Phó Ngữ Tịch! cô không biết dạy dỗ con chó hoang nhà cô sao? ” Anh nắm lấy tóc cô tức giận quát, cô nhìn anh với đôi mắt hoảng loạn.
Ngữ Ngữ nhìn thấy liền muốn chạy đến cắn anh nhưng đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663613/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.