Chu Oanh đỡ lão phu nhân ngồi dậy, nàng cầm lấy lò tay ở bên cạnh đặt vào trong tay bà sau đó truyền điểm tâm vào, đứng cạnh giường hầu hạ lão phu nhân ăn một chén cháo đỗ xanh, thêm hai miếng Tử Vu Cao, lão phu nhân khoát tay tỏ ý không ăn nữa.
Chu Oanh không khỏi có hơi lo lắng: “Tổ mẫu không thoải mái ở đâu ạ?”
Lão phu nhân bảo dọn bàn trên giường lò, Chu Oanh nhận chung trà từ tay Xuân Hi, bưng đến bên cạnh lão phu nhân hầu hạ bà súc miệng.
Lão phu nhân uể oải nói: “Đêm qua ngủ không ngon, ta nằm trên giường cứ ngủ rồi lại tỉnh, các ngươi lui cả đi.”
Chu Oanh chỉ cảm thấy lão phu nhân hôm nay không giống bình thường, nàng giúp lão phu nhân đắp chăn cẩn thận rồi mới rời đi, thấy Xuân Hi cúi đầu thu dọn chén đũa mang xuống, nàng liền mím môi đi về trước: “Xuân Hi tỷ, tỷ có biết vì sao tổ mẫu không vui không?”
Chu Oanh rất hiểu lão phu nhân, nếu bà không thoải mái thì dáng vẻ sẽ khác, nhất định là có chuyện gì phát sinh rồi.
Xuân Hi nghe thấy lời nàng hỏi dường như rất bất ngờ, tay nàng ta siết chặt cái mâm trong tay, vì bóp quá mạnh nên đốt ngón tay trắng bệch cả lên, Chu Oanh càng tin rằng đã có chuyện gì đó xảy ra.
Nàng nhẹ nhàng đặt tay mình lên lòng bàn tay của Xuân Hi.
Xuân Hi kinh ngạc, nàng ta cúi đầu nhìn những ngón tay xanh xao thiếu sức sống kia, chớp mắt lại nhớ tới ngày hôm đó Hầu gia quay về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146120/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.