Thái hậu vẫy vẫy tay với nàng: “Đứa trẻ này, qua đây nào.”
Chu Oanh đứng dậy, đi từng bước một về phía trước.
Vô số ánh mắt lướt qua người nàng, sự chú ý của người khác khiến Chu Oanh cảm thấy khốn khổ. Nàng luôn cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của bản thân, không muốn làm người quá nổi bật, nhưng dường như tính một đằng ra một nẻo.
Nàng là cô nương duy nhất bị Thái Hậu gọi tới gần hơn.
Nàng đứng ở bên cạnh Thái Hậu và La quý phi, hành lễ thêm lần nữa, Thái Hậu bảo nàng đứng lên, cầm tay nàng, tỉ mỉ cẩn thận ngắm nghía, còn nói với La quý phi: “Đứa nhỏ này không thể nhận ra là lớn lên giống ai, ngược lại còn có cảm giác đã từng gặp rồi. Con thấy sao?”
La quý phi hé miệng cười, nói: “Là do lão tổ tông thích cô nương nhà người ta nên mới đặc biệt cảm thấy quen mắt cũng nên?”
Quan hệ giữa Thái Hậu và La quý phi những năm nay không tính là tốt, nhưng ở trong mắt người ngoài, vẻ hòa thuận của hoàng gia vẫn phải được duy trì.
Bên dưới có người cười nói: “Ta thấy có hơi giống Nhân Nhân.”
Người vừa nói là Trưởng công chúa Đồng Dương, bà là con gái của Tiên Đế và Thái Hậu, là vợ của Xương Bình Hầu.
Trưởng công chúa Đồng Dương năm nay đã tròn một giáp nhưng dung mạo vẫn giữ được sự tươi trẻ, bà là đứa con đầu tiên của tiên đế, được tiên đế vô cùng sủng ái, năm đó được gả cho Trạng Nguyên tân khoa, thuận hòa sống hết nửa đời người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146114/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.