“Ừ.” Cố Trường Quân trả lời nàng.
Hô hấp đốt cháy cái gáy bóng loáng của thiếu nữ, sợi râu mới nhú châm vào người nhột muốn né tránh.
Nàng quay đầu sang chỗ khác, lại bị hắn nắm cằm kéo lại, lưu luyến không dứt mà mút đôi môi đã sưng lên của nàng.
Tay hắn từ lưng muốn hoạt động lên trên, Chu Oanh chợt mở to ánh mắt, hoảng sợ đè tay của hắn xuống.
Cố Trường Quân thuận thế cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, hai môi chậm rãi tách ra, giữa răng môi còn lưu lại mùi hương, Cố Trường Quân ổn định tinh thần một chút mới cầm tay nàng kéo lên.
Chu Oanh bị hắn ôm vào lòng, trán dựa vào trên vai hắn.
Hôm qua hai người còn cách một cái tủ sách tràn đầy phòng bị mà trò chuyện, trong một đêm cái gì cũng thay đổi.
Tim Chu Oanh đập như trống nổi, gương mặt đỏ như lửa đốt.
Nếu như cẩn thận nhớ lại thật ra thì tâm tình như vậy đã có từ lâu.
Sợ nhìn thẳng vào mắt hắn, sợ đến gần nói chuyện, sợ chọc hắn không vui, sợ hắn..., rốt cuộc là sợ hay là một loại để ý khác?
Trong lòng có một bóng dáng, khiến cho vô luận nhìn thấy đối tượng xuất chúng cỡ nào, nàng cũng cảm thấy không mạnh bằng người trong lòng, không phải người trong lòng mình.
Nàng sẽ để ý, sẽ tim đập đỏ mặt, cũng sẽ bởi vì một câu nói của hắn mà tim đập như trống...
Cách bối phận thân phận như vậy, có mấy lời và có một số việc không bao giờ có thể lột trần ra được.
Cố Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146110/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.