Xe ngựa dừng lại trước cổng An Bình Hầu Phủ, tấm rèm mở ra, Bắc Minh sững sờ trong giây lát.
Cố Trường Quân nhắm mắt dựa vào thành xe, đặt tay trái lên eo nữ hài. Trên đầu lấm tấm một tầng mồ hôi, lông mày cau lại, có vẻ hơi mệt mỏi.
Chu Oanh áp má vào vai hắn, cả người nép vào người hắn.
Ánh sáng lọt vào, Cố Trường Quân nhíu mày mở mắt. Bắc Minh đưa tay ra muốn đón lấy Chu Oanh, Cố Trường Quân ngập ngừng một lát, tránh tay hắn ra rồi bế nữ hài đã bị điểm huyệt ngủ say xuống xe.
Con đường này xe chạy chỉ mất chưa đầy một tiếng đồng hồ nhưng lại so với bình thường đi xe cả ngày còn mệt hơn.
Cố Trường Quân đặt Chu Oanh lên giường trong phòng, đóng rèm lại và bước ra khỏi đó.
Mấy phụ tá đã đợi sẵn trong thư phòng, “Hầu gia…”
Cố Trường Quân bế Chu Oanh đi vào phủ, rất nhiều người đều nhìn thấy, đám phụ tá không thể nào không quan tâm đến chuyện của hắn, sau một bữa tiệc, cô nương lại đến mức ngất xỉu như vậy, chẳng lẽ Trần gia đã xảy ra chuyện gì rồi sao? ——Nếu không phải xảy ra sự cố, cô nương cho dù không thoải mái đi nữa thì cũng có Trần thái thái Trần thị chăm sóc nàng, chứ không thể nào là Hầu gia đưa người trở về.
Cố Trường Quân cau chặt mày, hắn cảm thấy khó chịu. Lúc này, hắn không muốn giải thích bất cứ chuyện gì, liền giơ tay nói: “Các ngươi lui xuống đi.”
Đám phụ tá chỉ đành phải lui xuống và tập trung bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146098/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.