Khi con dao lao tới thì một con rồng từ trong người tôi bay thẳng vào Lệ Bình, à nói đúng hơn là bóng con rồng, nó không phải là vật sống, chỉ là một ánh sáng có hình thù con rồng mà thôi. Lệ Bình bị con rồng tông thẳng vào người văng thẳng ra sân, khi cô ấy gã xuống còn bị đẩy một đường dài mới dừng lại. Con rồng tấn công Lệ Bình xong lập tức quay người lao thẳng vào tôi. Khi nó vào người tôi, tôi chỉ cảm thấy nó mát mát chứ không hề có cảm giác khó chịu nào. Nhưng Từ Bội Linh đứng phía sau tôi, vốn dĩ đang ôm chặt lấy tôi thì sức mạnh con rồng tổng văng ra xa, lưng cô ấy đập thẳng vào quan tài rồi văng xuống đất.
"leng keng...leng keng" quan tài bị va chạm mạnh tiếng dây xích vang lên điếc tai.
"leng keng leng keng"
tôi nhân lúc hai người họ chưa hoàn hồn lập tức bỏ chạy, nhưng khi chạy tới cửa tôi dừng chân mình lại, tiếng rung động của dây xích không ngừng vang lên, nếu như do va chạm mạnh dây xích rung chuyển thì nó sẽ ngày càng nhẹ và yên hẳn, nhưng tôi có cảm giác nó rung ngày càng mạnh. Tôi quay người lại thì thấy Từ Bội Linh đang cầm dao cắt dây xích, trên cây dao cô ấy có dính máu, tôi kiểm tra trên người thì phát hiện tay tôi đang rỉ máu, lúc nãy trước lúc bị con rồng đánh bay Từ Bội Linh đã kịp thời nắm lấy cây dao trên bàn và cắt vào tay tôi.
"keng keng" tiếng dây xích rơi xuống đất, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736438/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.