Bà Tào Liên biết được Lâm Minh Tuấn đã về, bà nở nụ cười man rợn 
" chính hắn đã đập miếu Long Vương!" 
" tôi hiểu rồi, nhìn tụi nó thân nhau như vậy chắc chắn hợp tác với nhau, một người đập miếu Long Vương và một ngừoi vào thôn ta đốt miếu Rắn Thần là để che giấu tội lỗi của nhỏ đó" 
"trời ơi, thôn Hộ Long toàn dân hèn hạ" 
người thôn Thủ Xà không ngừng bôi nhọ chúng tôi, người dân thôn Hộ Long rất tức giận nhưng không hề phản bác lại những điều họ nói. Lâm Minh Tuấn thật sự đã đập miếu Long Vương, Lâm Minh Tuấn bình tĩnh bước về hướng thôn Thủ Xà. 
"tôi thật sự đã đập miếu Long Vương điều này tôi không chối cãi, tôi biết rõ tội lỗi của mình, tôi đã hứa với Long Vương tôi sẽ phóng sinh ba ngàn ngày để chuộc tội, tôi cũng sẽ ra tiền tu sửa miếu Long Vương, nhưng tội lỗi của các ngươi cũng phải bị trả báo" Lâm Minh Tuấn hét lên 
"tội lỗi, hứ, dân ta đã làm gì?" 
" mày đừng ngậm máu phun người, tụi tao không có đập miếu như mày" 
người thôn Thủ Xà tức giận. 
"những hành động của các ngưoi, ta đã báo cảnh sát, các ngươi chờ chuộc tội đi" Lâm Minh Tuấn chỉ thẳng vào bà Tào Liên 
Bà Tào Liên vô cùng bình tĩnh, cả thôn Thủ Xà cừoi khanh khách, nhiều người còn chế giểu tư duy của Lâm Minh Tuấn. 
" mày sống ở đây cả chục năm, mày cũng biết hai thôn là thuộc vùng sâu vùng xa, không ai quản, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736424/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.