Khi tôi thấy bóng của con rồng ngay dứoi chân mình, tôi biết đó là bóng của Long Minh Uyên, gương mặt bà Tào Liên trở nên căng thăng. Tôi nhìn thấy những con rắn con từ trong mắt bà bò ra, chúng nó di chuyển rất nhanh đến chân tôi, tôi kéo anh tôi lùi lại nhưng vì anh tôi bị thương khá nặng nên không đứng vững trượt chân ngã xuống đất. Những con rắn con nó lao thẳng về phía tôi, thì cái bóng rồng dưới chân tôi biến mất, tiếp đó là những ánh sáng phát ra từ mặt đất, những tia sáng nhỏ xuyên thẳng qua rắn nhỏ, không một con rắn nào có thể tiếp cận tôi.
Cái bóng rồng lao thẳng tới bà Tào Liên, người dân hoảng hốt chạy tán loạn còn bà Tào Liên như bị thứ gì đó giữ chân, cơ thể bà chỉ cửa động nhẹ rồi nhìn chằm chằm bóng rồng lao đến.
Bóng rồng tới chân bà thì biến mất, ngay lập tức mắt bà Tào Liên rơi xuống những giọt lệ máu, miếu rắn thần sập xuống người dân vô cùng hoang mang, những con rắn bò đầy đường đi, có những con trăn lớn bò thẳng lên núi, lúc chúng di chuyển đã làm sập không ít những ngôi nhà và những đồ vật của người dân.
Nhân cơ hội này tôi kéo anh tôi chạy về thôn Hộ Long, trong lòng tôi đột nhiên có cảm giác vô cùng hưng phấn, tôi biết đó là cảm xúc của cô gái đó.
Khi tôi kéo anh tôi về nhà, mẹ tôi hốt hoảng vừa chăm sóc anh tôi vừa la mắng tôi, ba tôi lần này cũng không bênh vực tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736421/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.