Anh tôi mua về cho tôi ly trà sữa đầu thôn, người bán là Lưu Ngọc Liên, cô bạn thân của tôi. Nó đi học ở thành phố sau đó về mở quán trà sữa bán. Người trong thôn rất thích uống trà sữa tiệm nó, tôi cầm ly trà sữa ngồi trong phòng uống, ba tôi và anh tôi cũng ngồi nói chuyện với tôi. Họ không hề nhắc tới chuyện Lâm Minh Tuấn, ngay cả cô Âm cũng không dám xen vào thì tôi chỉ có thể ngồi yên ở nhà chờ đợi kết quả.
"Ầm. Ầm" tiếng sét vang cả bầu trời, một ngọn sét đánh thẳng vào hướng đầu thôn.
Tôi vội vàng chạy ra ngoài thì thấy mẹ tôi chặng tôi ngay cửa.
"chuyện này mày không nên xen vào!" Mẹ tôi lạnh lùng nói
" đúng rồi con, người nó đắc tội là Long Vương, là bật thần linh chúng ta không nên xen vào, càng không thể xen vào" ba tôi ngồi trên xe lăn kéo tay áo tôi
Tôi biết bản thân không nên xen vào nhưng lòng tôi luôn có cảm giác không may, lúc nào cũng bồn chồn lo lắng.
" ông Trọng bị sét đánh kìa bây ơi"
" may kêu xe cấp cứu"
" mau đi tìm cô Âm"
tiếng hàng xóm la hét sau đó chạy ra đầu thôn, tôi và anh tôi vội vàng chạy ra đó, tới nơi thì thấy Lâm Thích Trọng đã nằm thoi thóp trước miếu Long Vương, Lâm Minh Tuấn mặt tái méc nhìn ông.
" ba... ba" Lâm Minh Tuấn không ngừng gọi tên ông.
Cô Âm chạy tới kiểm tra thì mọi chuyện quá muộn, Lâm Thích Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736295/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.