Ánh bình minh xuyên qua cửa sổ rọi vào mắt tôi, tôi từ từ mở mắt ra, hôm qua là đêm đầu tiên tôi ngủ ngon đến thế. Tôi nằm trên giường bật điện thoại lên xem, bảy giờ sáng, tôi liền bật dậy hôm nay tôi đã ngủ quá ngon và quên làm cho gia đình buổi sáng, tôi chạy ra thì thấy mẹ tôi đang dọn dẹp buổi sáng, mặt mẹ vô cùng tức giận.
Tôi nhìn thấy đồ ăn trên bàn cũng bị dẹp đi, tôi không dám nói gì đi vào nhà tắm rửa mặt, tôi biết được hôm nay tôi phải nhịn đói rồi.
Tôi rửa mặt xong ra ngoài thì thấy mẹ tôi đã đi ra ngoài, ba tôi và anh tôi vội kéo tôi vào phòng ba. Hai người họ đã lén để lại đồ ăn sáng cho tôi, lúc này anh tôi bực điện thoại lên xem video. Trong điện thoại của anh tôi, tôi nghe thấy tiếng vỡ đồ, và tiếng một người con trai đang nói chuyện, tiếng người đó rất quen những tôi không nhớ được nó là giọng của ai.
"mày làm gì suốt ngày ngồi xem điện thoại hoài vậy, đồ đạc không làm, mày phải học đánh cá đi chứ!" Ba tôi bực bội nói
"con không học đánh cá đâu, con chỉ muốn đi với ba và em lên thành phố sinh sống!" Anh tôi nhìn vào điện thoại trả lời ba tôi.
" mày lên thành phố ai lo mẹ mày, tao là vì em mày có cuộc sống lành mạnh nên mới đi xa" ba tôi liếc anh tôi.
" kêu mẹ đi chung luôn đi" anh tôi nhếch miệng cười.
"mẹ mày mà chịu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736293/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.