🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ánh bình minh xuyên qua cửa sổ rọi vào mắt tôi, tôi từ từ mở mắt ra, hôm qua là đêm đầu tiên tôi ngủ ngon đến thế. Tôi nằm trên giường bật điện thoại lên xem, bảy giờ sáng, tôi liền bật dậy hôm nay tôi đã ngủ quá ngon và quên làm cho gia đình buổi sáng, tôi chạy ra thì thấy mẹ tôi đang dọn dẹp buổi sáng, mặt mẹ vô cùng tức giận.

Tôi nhìn thấy đồ ăn trên bàn cũng bị dẹp đi, tôi không dám nói gì đi vào nhà tắm rửa mặt, tôi biết được hôm nay tôi phải nhịn đói rồi.

Tôi rửa mặt xong ra ngoài thì thấy mẹ tôi đã đi ra ngoài, ba tôi và anh tôi vội kéo tôi vào phòng ba. Hai người họ đã lén để lại đồ ăn sáng cho tôi, lúc này anh tôi bực điện thoại lên xem video. Trong điện thoại của anh tôi, tôi nghe thấy tiếng vỡ đồ, và tiếng một người con trai đang nói chuyện, tiếng người đó rất quen những tôi không nhớ được nó là giọng của ai.

"mày làm gì suốt ngày ngồi xem điện thoại hoài vậy, đồ đạc không làm, mày phải học đánh cá đi chứ!" Ba tôi bực bội nói

"con không học đánh cá đâu, con chỉ muốn đi với ba và em lên thành phố sinh sống!" Anh tôi nhìn vào điện thoại trả lời ba tôi.

" mày lên thành phố ai lo mẹ mày, tao là vì em mày có cuộc sống lành mạnh nên mới đi xa" ba tôi liếc anh tôi.

" kêu mẹ đi chung luôn đi" anh tôi nhếch miệng cười.

"mẹ mày mà chịu đi tao cũng mừng, mày ở lại đây lo cho mẹ đi, học đánh cá chứ suốt ngày ngồi bấm điện thoại" ba tôi lấy cây đũa để trên bàn quăng vào người anh tôi.

"con ở nhà bấm điện thoại còn đã hơn thằng Tuấn nó phá nhà phá cửa đây này" anh tôi đưa điện thoại cho ba tôi xem.

Trong video là hình ảnh của Lâm Minh Tuấn, trang cậu ấy có đến năm mươi mấy ngàn fan, tôi không ngờ cậu ấy lại là một nhân vật hot đến như vậy. Nhưng khi xem video tôi càng bất ngờ thêm, cậu ấy kêu gọi tin tưởng vào khoa học, không mê tín dị đoan vì chứng minh trên đời này không có thần linh, Lâm Minh Tuấn đã cầm những tượng phật, quan âm quăng vào bồn cầu, mặc cho mẹ cậu ấy la hét ngăn cản hành động điên rồ của cậu ấy, nhưng vì câu like, cậu ấy đã đập nát tượng quan âm và các tượng phật.

Tôi xem bình luận toàn những lời khuyên bảo, "tuy không tin vào tôn giáo nhưng hãy tôn trọng"



" đừng làm chuyện điên rồ"

" bạn sẽ hối hận đấy, hãy tôn trọng tôn giáo của người khác dù bạn không tin tưởng"

"bạn chỉ là một loài người nhỏ nhoi đừng đắc tội thần linh, bạn sẽ bị quả báo đấy"

tất cả toàn những lời khuyên bảo, nhưng có nhiều người lại để lại các dòng chữ.

" hay lắm, hãy để cho bọn mê tính dị đoan tỉnh lại"

"tiếp đi bạn, bạn làm rất tốt, chả hiểu sao lại có người thích quỳ lại một tượng đồng"

" thật nực cười khi thấy những ngừoi đứng trước cái tượng cầu nguyện"

" hãy chứng minh cho bọn mê tính thấy bạn vẫn sống tốt"

trên trang cậu ấy được chia thành hai nhóm, một nhóm tính ngưỡng thần linh tin rằng trên đời này có nhân quả, trời cao có mắt. Một nhóm tin về khoa học, thần linh là do con người tạo ra để an ủi bản thân. hai nhóm người chiến nhau trên video câu ấy, nhưng có một cộng đồng mạng thu hút sự chú ý của tôi. Người đó tên "Người mù áo đen" đã để lại một dòng chữ " nếu bạn đập chùa đập miếu tôi sẽ tin bạn, bạn chỉ đập tượng phật nhà mình hoặc những tượng không có nguồn gốc thì không có ý nghĩa gì"

tim tôi như ngừng đập, tại nơi đây chỉ có duy nhất một ngôi miếu chính là miếu Long Vương.

Khi tôi vô cùng lo lắng thì bị anh tôi giật lại điện thoại. "muốn coi lấy điện thoại em coi, anh còn phải coi cái khác

ทนัล"



"thằng Tuấn làm vậy được gì, nó không sợ trời phạt à?" Ba tôi nói

" nó sợ trời phạt nó cũng không làm vậy, nghe nói tối nào nó cũng livetream kiếm được nhiều tiền lắm." Anh tôi vừa xem phim vừa trả lời

"chỉ sợ nó có mạng kiếm không có mạng xài!" Ba tôi nói xong dùng tay lăn bánh xe lăn ra sân tắm nắng.

Mỗi ngày tôi điều đẩy ba đi dạo bờ biển, hôm nay tôi thật sự không có tâm trạng, tôi cả ngày ngồi trước điện thoại không ngừng xem các cmt trên trang của Lâm Minh Tuấn.

Đền Long Vương đó, tôi biết rõ hơn ai hết. Tôi và anh tôi cũng từng là người bị hại, chúng tôi xém chút bỏ mạng tại đó. Và tôi đến giờ vẫn không thoát khỏi lời nguyền của con rắn và phải gả cho Long Vương. Lâm Minh Tuấn nếu thật sự đến đập phá miếu Long Vương, thì cậu ấy đã chán sống rồi.

Giờ cơm tối, tôi và anh tôi vừa ăn cơm vừa xem livetream của Lâm Minh Tuấn.

Cậu ấy có vẻ không vui và cầm điện thoại đọc dòng comment của " người mù áo đen"

"không tin? Hứ, tượng tao đập không chỉ là tượng Phật ở nhà tao, có nhiều cái tao đã lấy trộm nhà người khác, mày không tin thì xem mấy clip cũ rồi hẳn phát biểu nghe chưa!" Lâm Minh Tuấn tức giận.

(ngon thì livetream đập chùa đập miếu, toàn là dàn dựng) người mù áo đen đã để lại dòng chữ dưới livetream

Lâm Minh Tuấn.

" được, tối ngày mai, tao livetream đập miếu Long Vương đầu thôn. Mày nhớ vào coi đó" Lâm Minh Tuấn gương mặt láo cá chỉ thẳng vào màn hình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.