"Tiểu Ẩn, nếu đệ đi trước, nhất định phải đi chậm một chút."
Phất âu (nhất)
Dựa theo địa chỉ mà Vu Úc Ly đưa, bọn họ bay thẳng về phía tây nam, hắn có nghe qua núi Thương Lộ, có lẽ là gần biên giới Tỏa Dương, nơi giáp ranh giữa nhân gian và Nam Cương. Bọn họ bay qua những căn thành hoang tàn đổ nát, dưới chân là màn sương mù xám xịt, bao phủ khắp núi non. Dòng sông Tương Thủy màu xanh trắng uốn khúc từ cao nguyên phía tây đổ xuống dãy núi sương mù không để lại dấu vết gì. Sương mù này thật kỳ quái, Thích Ẩn không dám ngự kiếm xuôi theo. Đúng lúc này, một vài chiếc đèn lồng đỏ thẫm từ sương mù bay ra, nối thành hai hàng chạy dài về phía sương mù, tựa như đang dẫn lối cho bọn họ.
Thích Ẩn hạ kiếm, theo đèn lồng bay vào bên trong, trong màn sương mù có vô số bướm đêm sặc sỡ cùng với xác sống mặc bộ giáp nặng nề, lặng thầm trông như một pho tượng. Thích Ẩn, Phù Lam và mèo đen đi ngang qua người bọn chúng, cái đầu đội mũ sắt của chúng chỉ ngước đôi mắt vẩn đục lên nhìn, sau đó cúi gằm im lặng như cũ. Thích Ẩn ôm Phù Lam và mèo đen lặng lẽ đi vào sâu trong sương mù. Men theo dòng sông Tương Thủy chảy róc rách đi ngược lên trên, không biết đã bay bao lâu, trước mắt là một khoảng không rộng mở. Sương mù tiêu tán, trước mặt là con đường sỏi đá cùng với những bậc thêm núi bằng đá xanh uốn khúc trải dài lên phía trên, hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964323/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.