"Đệ đệ, đừng sợ."
Linh phân (tứ)
Bọn họ liều mạng chạy sâu vào rừng cây hương xuân, vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn thì thấy vòm trời như bị bao phủ bởi một tầng sương đen dày đặc đang di chuyển phía trên những tàng cây. Khắp cánh rừng vang vọng tiếng kêu thảm thiết của thần vu, nương theo khe hở giữa lá cây truyền tới, khiến cho người ta run sợ. Bọn họ không dám ngự kiếm, sợ đụng phải đám yêu bướm đêm. Cây cối um tùm, rễ bén lan tràn rồi kết chùm lại, bên dưới thân cây có chỗ ẩn nấp.
Giữa tiếng kêu gào thảm thiết lại có thêm một thần vu gặp nạn. Khi bướm đêm nhập vào thân thể, chỉ trong chốc lát sẽ biến thành vu thi cắn người. Bọn họ lập tức đổi hướng, chạy chừng nửa canh giờ thì Thích Ẩn không chạy nổi nữa, quỳ rạp dưới đất thở hổn hển. Phù Lam bò lên cây nhìn ra xa, phía bắc có một đầm lầy, bốn phía vắng vẻ không có lấy một bóng người, tạm thời không có nguy hiểm. Phù Lam bò xuống nói: "Nghỉ ngơi khoảng nửa nén hương, chúng ta phải tiếp tục chạy."
Thích Ẩn nói: "Không được, cứ chạy mãi như vậy không được! Chúng ta sẽ tinh bì lực tẫn mất. Ta cá là đám bướm đêm đó bay tới bay lui ong ong ở chỗ này chắc chắn là vì muốn nhóm thần vu chạy trốn, chạy mệt thì chúng nó sẽ đổ xuống ăn sạch sẽ bọn họ. Đám bướm đêm này chắc chắn thành tinh rồi!"
"Chắc chắn là lão quái điều khiển đàn bướm đêm này!" Mèo đen nói.
"Chúng ta tìm một chỗ trốn đi,"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964269/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.