Tàng nguyệt (nhất)
Tắt đèn, Thích Ẩn lên giường nằm, bắt đầu ngẫm nghĩ về ảo cảnh trong ngọc lưu ly. Bóng tối tĩnh mịch vây lấy hắn, chuông gió ngoài phòng kêu leng keng leng keng trong gió, tiếng chó sủa văng vẳng từ xa xa truyền tới. Phù Lam ngủ ở cách vách, phòng của bọn họ cách nhau một tấm vách gỗ sam mỏng. Nghĩ cả buổi trời cũng không có manh mối gì, mạch suy nghĩ bắt đầu bay bổng, Thích Ẩn trở mình đối mặt với vách gỗ, chẳng biết Phù Lam có phải cũng đang nghiêng người nhìn vách tường hay không. Hắn không muốn ngủ cùng giường với ca hắn, thật sự quá ngượng. Trước khi vào nhà đã nói với Phù Lam về việc chia phòng, tên nhóc này còn tủi thân, cho rằng mình đã làm sai chuyện gì rồi.
Nhưng hắn vẫn không dằn được nỗi nhớ Phù Lam, đặc biệt khi hắn chỉ có một mình, mọi âm thanh đều im ắng. Thích Ẩn nhắm mắt, lắng nghe nhịp thở của chính mình.
Gượm đã, Thích Ẩn bỗng nhiên mở mắt ra, trong phòng có nhịp thở thứ hai.
Nhịp thở này từ đầu chí cuối vẫn luôn đồng bộ với hắn, nên hắn không hề phát hiện ra. Nhưng vừa nãy hắn tập trung suy nghĩ, tiếng hít thở thứ hai lộ rõ trong bóng đêm, tựa như con cá voi vùi sâu dưới biển trồi lên khỏi mặt nước.
Tiếng hít thở kia... ngay trên đỉnh đầu hắn!
Thích Ẩn ngẩng phắt đầu lên, chợt thấy một đôi mắt cong cong màu xanh lá ngay trên đỉnh đầu mình. Nữ La xinh đẹp mỉm cười, lộ ra chiếc răng khểnh nhòn nhọn. Thích Ẩn đang định kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964263/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.