"Dường như hắn lại trông thấy linh hồn của con nai trắng kia đang đạp ánh trăng bay xuống, sau đó bước về phía hắn."
Chiết liễu (tam)
"Huynh bịa chuyện thì cũng phải tìm cái cớ nào hay hay chút chứ." Thích Ẩn che mặt, "Ngoại trừ ta với tên lừa đảo Vân Tri kia ra thì huynh còn người bạn nào nữa đâu?"
"..." Thích Linh Xu trầm mặc, yếu ớt nhìn hắn. Trong phòng hoang vắng, gió lạnh qua cửa sổ lùa vào, vù vù lượn quanh bên người. Không biết tại sao, Thích Ẩn lại nhìn ra được ý "Đệ mà dám nói ra là ta giết đệ" trên khuôn mặt lạnh tanh không hề có cảm xúc của y.
Ông trời ơi, tên này động lòng phàm thật rồi. Không ngờ một Thích Linh Xu không vướn khói lửa nhân gian, đồ đệ đứng đầu Vô Phương cũng có lúc sẽ hạ phàm! Thích Ẩn kích động vô cùng, mặt mày hớn hở hỏi: "Người đó thích huynh chứ?"
Thích Linh Xu không trả lời, nhắm mắt lại, chỉ nói một câu: "Mời về cho, ta muốn nghỉ ngơi."
"Về gì mà về, này có liên quan đến việc lớn cả đời của huynh đấy, sư tôn huynh tức cha ta nếu như biết được, nhất định sẽ muốn ta giúp đỡ huynh đấy tiểu sư... Huynh!"
Sao không thay đổi được cái thói quen gọi y là tiểu sư thúc vậy, Thích Linh Xu rất bất lực, "Nếu đệ không đổi được, thì cứ gọi ta là tiểu sư thúc đi."
"Tiểu sư thúc." Thích Ẩn nói, "Cha ta trong ảo cảnh lưu ly có nói với ta rằng, nếu thích một cô nương thì huynh phải dốc lòng chăm sóc nàng, trời lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964255/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.