Thích Ẩn chôn mặt trong ngực Phù Lam khóc thoải mái một hồi, đến khi mặt mũi đỏ bừng mới chịu thôi. Phù Lam khẽ vỗ về lưng hắn, cởi áo ngoài của hắn ra rồi đắp chăn bông cho hắn. Mèo đen ngồi xổm bên cạnh đầu hắn, dùng bàn chân lông xù mềm mại lau nước mắt hắn, nói: "Y chang hồi bé, khóc oa oa đến mức thở không nổi."
"Muốn xem tiểu ngư không?" Phù Lam hỏi.
"Sao cơ?" Thích Ẩn miễn cưỡng mở đôi mắt sưng húp như bong bóng cá ra nhìn, Phù Lam đang nằm bên cạnh lẳng lặng nhìn hắn. Thích Ẩn khóc đủ rồi, nỗi buồn tích tụ trong lòng mới vơi đi đôi chút, hắn len lén nhìn áo vải sa tanh trắng tinh trước ngực Phù Lam thấm ướt một mảng, là nước mắt của hắn, nhất thời hắn cảm thấy xấu hổ, bèn lấy tay lau, càng lau càng ướt nhiều hơn.
Phù Lam cũng không để ý, y giữ tay hắn lại, tiểu ngư màu xanh nhạt bơi ra từ lòng bàn tay đang nắm chặt của hai người, tản mạn bên trong chiếc giường tối om. Tiểu ngư bơi quanh thành dòng xoáy màu xanh lá, lả tả xung quanh Thích Ẩn. Phù Lam nói: "Hồi bé đệ khóc, cho đệ xem tiểu ngư thì sẽ không khóc nữa."
Mèo đen chui vào lòng Thích Ẩn ngủ, Thích Ẩn ôm nó, giơ tay lên lau mặt, đoạn nói: "Ta đỡ hơn nhiều rồi, ca à, không sao đâu." Hắn nằm thẳng, nhìn những chú cá bay lượn trên đỉnh đầu mình, sau đó nói, "Ca ơi, ta gặp cha ta rồi, ông ấy là một người rất tốt. Ta rất hối hận lúc trước đã gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964253/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.