"Thật lâu trước kia, hắn đã từng tưởng tượng ra cảnh tượng mình gặp lại Thích Thận Vi. Có đôi lúc hắn cảm thấy cả đời này bọn họ cũng sẽ không gặp lại nhau, có lẽ một ngày nào đó Thích Thận Vi chết, cáo phó khắp thiên hạ, nơi nơi tranh nhau lập từ đường cho ông ấy. Không một ai biết rằng Thích Ẩn là nhi tử của kiếm tiên này, hắn lẫn trong đám người đi phúng viếng, đứng xa xa nhìn mấy tấm lụa trắng, nhìn pho tượng ngự kiếm phi thiên, lạy một cái, duyên phận kiếp này của cha con họ kết thúc tại đây."
Cô độc (nhất)
Mọi người cướp đường chạy như điên! Con nhện đuổi theo sát nút, Thích Ẩn không kìm được quay đầu nhìn thử, linh hồn bé bỏng của hắn suýt nữa bị dọa cho bay mất. Cái thứ quỷ quái đó đang bám trên trần mộ đạo truy kích với tốc độ cực nhanh, tám tròng mắt đảo qua đảo lại liên tục, móng tay sắc nhọn xẹt qua gạch đồng thau, phát ra âm thanh ken két chói tai. Hoá ra những vết cào trên bức tranh Bạch Lộc bôn nguyệt[1] là do nó làm ra!
[1] Bạch Lộc bôn nguyệt: Bạch Lộc chạy lên mặt trăng (tên bức tranh).
"Chó Con –" Nó tiếp tục gọi, âm thanh yếu ớt nghe vô cùng quỷ mị.
Hai chân Thích Ẩn bủn rủn, thiếu điều quỳ xuống, Thích Linh Xu phải túm hắn mới chạy kịp. Vân Tri vừa chạy vừa moi túi tìm kính lưu ly, lớn tiếng kêu: "Sư thúc, ở đây có yêu tru tâm rồi nhưng vẫn không chết, chuyện gì xảy ra vậy!" Gọi cả buổi trời nhưng kính lưu ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964227/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.