“Nơi không thể đến thì đừng đến, đạo pháp không thể tu thì đừng tu. Sinh ra giữa trời và đất thì phải có bổn phận tôn sùng, vượt qua lôi trì chính là tự chịu diệt vong.”
Lan huấn (nhị)
“Nguyên tắc của chú pháp này là rót linh lực vào, tăng cường khả năng tự lành của người thụ thuật, chữa trị vết thương. Cho nên, nó chỉ có thể sử dụng trên cơ thể còn sống, nếu đối phương đã tắc thở, chú này cũng không có cách nào mà xoay chuyển trời đất.” Diệp Khô Tàn từ từ kể ra, “Nhưng cách dùng chú pháp không hề đơn giản, người thi thuật cần phải nắm rõ cửu khiếu lục tạng của kinh mạch người thụ thuật trong lòng bàn tay, nếu linh lực có trục trặc, kinh mạch của người thụ thuật sẽ đứt thành từng khúc. Nếu linh lực quá nhiều, người thụ thuật sẽ không chịu nổi mà vỡ nát lục tạng. Nếu linh lực quá ít, chú thuật sẽ mất đi hiệu lực.”
Không ngờ chú pháp này lại phức tạp như vậy, Thích Ẩn còn tưởng rằng ca hắn là thiên hạ vô địch, nghịch chuyển sinh tử dễ như trở bàn tay, xem ra lúc trước trong mộng cảnh ca hắn cũng là được ăn cả ngã về không, hắn đã cầm chắc một vé đi quỷ môn quan rồi. Trong lòng Thích Ẩn hãy còn sợ hãi, viết giấy chuyền qua: “Ca, chú thuật này khó như vậy, có phải suýt nữa ta xong đời rồi không?”
Phù Lam sửng sốt một chút, dùng thần thức nói: “Khó sao, ta thấy đơn giản mà.”
Thích Ẩn: “……”
“Luồng chảy của linh lực rất dễ khống chế, ta tiến vào ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964217/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.