“Cái quái gì vậy? Thằng Mốc nhà em thì liên quan gì đến chuyện này? Thằng bé đã xin lỗi thím ấy rồi cơ mà. Quan trọng là thím ấy không hề có bầu. Không có bầu thì sảy thai thế nào được.”
“Tôi sẽ nói chuyện này với mẹ và chú Long.” Đức tức giận không kém Ngân. Hắn không nghĩ cô em dâu út của mình lại đơm đặt chuyện, vu oan cho một đứa trẻ như vậy.
“Nhưng vừa nãy em không nói ra sự thật là thím ấy không có thai, bây giờ mới nói, sợ mọi người sẽ không tin.”
“Đây là chuyện của gia đình chú Long. Chúng ta chỉ cần phơi bày sự thật. Còn xử lý thế nào là chuyện của vợ chồng chú ấy.”
Ngân gật đầu, rầu rĩ hỏi. “Tại sao thím Tú phải nói dối như vậy chứ?”
“Vì muốn lấy sự thương hại của mẹ và chồng thôi. Điểm này, em thua xa thím Tú.” Đức giơ tay muốn xoa tóc Ngân.
Cô hoảng hốt lùi về sau tránh né, chân vấp phải cây chổi trên sàn, ngã ngồi phịch xuống.
Tay Đức cứng đờ giữa không trung.
Hai người nhìn nhau rất lâu. Người chịu thua là Đức. Hắn bất mãn hỏi. “Em sợ cái gì hả? Tôi cũng không ăn em.”
Xưng hô cũng đổi, giờ lại muốn ăn cô? Ngân nguýt hắn thật dài. Chính cô cũng không biết mặt mình đang đỏ như quả cà chua.
Dự định của Đức chưa kịp thực hiện thì Tú đã nhanh tay hơn. Cô ta thủ thỉ với bà Cẩm.
“Mẹ ơi, con có một chuyện vẫn giấu mẹ.”
“Chuyện gì?” Giọng bà Cẩm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611549/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.