Tú đang gào khóc oán trời trách đất thì bị hàng chục ánh mắt soi mói nhìn vào, tịt cả khóc.
Hàng xóm vẫn luôn vụng trộm xem bà Cẩm và Tú cãi nhau, đến khi Đức phá cổng vào nhà thì càng lớn gan, đi thẳng vào khoảng sân nhỏ ngay sát cổng, nghe trộm Ngân và Đức vạch trần tội ác của Tú.
Chuyện Long trốn khỏi nơi cư trú và Tú được tại ngoại không hề bị lộ ra ngoài. Hiện tại chuyện xấu của Tú lộ ra dưới ánh mắt hiếu kỳ của hàng xóm, cô ta nhục nhã đến mức nước mắt trôi ngược vào trong.
Cô ta vùng dậy muốn tống cổ hết đám người tọc mạch trước mắt.
“Cút hết đi! Ai cho các người vào nhà tôi hả? Tôi báo công an bắt các người!”
“Tôi báo công an giúp cô rồi.” Bà hàng xóm ngoa ngoắt đáp lời.
“Cái cái gì?” Tú lắp bắp, vẻ hùng hổ tan vỡ trong nháy mắt.
Bà hàng xóm chống nạnh, nhìn Tú thách thức. “Tôi thấy chú Đức phá cổng, sợ mẹ con cô bị bắt nạt nên báo công an giúp cô. Ai dè cô mới là người cần phải tống vào tù cho sạch xã hội. Cô là người không có trái tim, đến đứa trẻ bảy tuổi cũng không tha. Tâm địa cô như rắn rết thảo nào không có nổi mụn con.”
Hàng xóm đứng phía sau đồng loạt gật đầu ủng hộ lời mắng chửi sâu cay.
“Cây độc không trái, gái độc không con là có thật.”
Hàng loạt ánh mắt ghê tởm và khinh rẻ chém thẳng vào cơ thể Tú khiến cô ta khó thở. Tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611509/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.