Ngải Đông Đông phát hiện ra Chu Cương làm gia sư cũng rất chuyên nghiệp.
Gã dạy Ngải Đông Đông học nhưng không bao giờ giải bài tập thay nó mà chỉ định hướng, gợi ý cho nó cách làm. Nó giải bài xong gã sẽ tìm thêm vài đề bài tương tự cho nó làm để nhớ lâu hơn. Thế là những bài tập vốn như ma trận với Ngải Đông Đông nhờ Chu Cương phụ đạo nó đã làm được gần hết.
Thật ra nó không hề dốt, chẳng qua nó không biết phương pháp học. Giờ có phương pháp rồi tự nó cũng có thể áp dụng vào những bài học tiếp theo. Mà Chu Cương giỏi thật chứ không phải đùa, cái gì gã cũng dạy được cho nó, ít nhất là kiến thức năm nhất chẳng có gì nó hỏi mà gã không đáp trôi.
Ngải Đông Đông bắt Chu Cương làm gia sư cho nó quả là chiêu một hòn đá trúng hai con chim, ngoài gia tăng cơ hội ở chung với Chu Cương thì còn gia tăng cả thời gian Chu Cương ở nhà. Cả tháng xuân ăn chơi hội hè ngoài mấy bữa cơm rượu ở nhà họ hàng thì Chu Cương không hề bước ra cửa. Bà Chu thấy vậy cũng ngạc nhiên, hỏi ra mới biết Chu Cương đang phụ đạo cho Ngải Đông Đông học. Chu Cương bảo: “Đông Đông học kém quá, con phải dạy thêm cho nó để nó theo kịp bài vở trên lớp.”
Lập tức Ngải Đông Đông xí xớn nịnh nọt: “Ba nuôi con giỏi lắm bà ạ, gì ba con cũng biết!”
Bà Chu cười rất đắc ý, người già thích nghe con cháu mình được khen lắm. Huống chi Chu Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793612/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.