Ngải Đông Đông chạy ra ngoài chơi nhưng trong lòng vẫn vấn vương về Chu Cương nên đi một tí nó đã trở lại tiệm. Về đến cửa nó nhận ra trong tiệm có thêm một cái ô tô, lại thêm cả một cô gái nữa.
Vừa nghe giọng người phụ nữ nọ nó đã thấy khó ở, đ.m ngoài Lâm Chí Linh nó chưa thấy giọng đứa con gái nào điệu dớt ra thế, ăn nói đàng hoàng thì méo mồm hay gì?
“Anh Chu nè, em gửi con xe cưng của em cho anh đấy nhé, em chẳng tin tưởng ai khác đâu, người ta chạy xe xa ơi là xa đến tiệm của anh đấy, bao giờ làm xong em mời anh ăn cơm anh phải nể mặt em đấy nhé.”
Chu Cương thì đúng là thứ ăn tạp, cô kia nói thế gã cũng cười tủm tỉm tiếp chuyện, Ngải Đông Đông cau có đứng ngoài cửa nghe thấy gã hỏi cô ta: “Cường Tử dạo này thế nào, mấy lần nhậu không thấy nó đến?”
“Èo ơi, ảnh á, ảnh ở nhà suốt ngày chẳng biết làm gì ấy, anh nhắc làm gì em tức hết cả mình.”
Chu Cương bật cười bảo: “Cuối năm chắc nó cũng bận.”
“Ảnh thì bận nỗi gì, toàn lo cái giống gì đâu à, suốt ngày lêu lổng với mấy đứa bạn ba trợn ba trạo chứ làm ăn gì? Chẳng phải em khinh thường ảnh đâu nhưng ảnh làm loanh quanh cả năm lãi lời được mấy đồng? Em lướt vài căn nhà thì bằng ảnh kiếm tiền ba năm ấy chứ.”
“Dạo này nhà đất của em thế nào, khách có khá không?”
“Nói đến nhà cửa em lại bảo anh Chu này, hồi trước em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793593/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.