Khốn nỗi càng lúc Ngải Đông Đông càng phải áy náy hơn, bởi vì hết giờ làm đêm, Khải Tử bỏ cả bữa ăn khuya tiêu chuẩn bồi dưỡng của trại, gã lủi thủi về phòng leo lên giường ngủ luôn. Ngải Đông Đông thấy gã có vẻ không ổn định mò sang hỏi thăm thì bị Hầu Tử quăng cho một cái chậu, nạt: “Đi lấy nước rửa chân cho tao.”
Ngải Đông Đông bị cái chậu đập trúng người nhưng nó im không kêu ca gì, giờ này nó rất là bao dung, nó nhận nó bao dung chứ không phải sợ sệt như hôm mới vào tù bởi vì bây giờ nó thấy mình đã có chỗ dựa, chỉ cần nó bám được Chu Cương thì chịu nhục bao nhiêu ít nữa nó sẽ đòi lại bằng hết.
Thế là nó nhặt cái chậu lên, đi lấy nước cho Hầu Tử. Cũng may Hầu Tử không bắt nó rửa chân cho, chắc gã thương nó còn nhỏ nên không cố tình bắt nạt. Trong phòng giam này Hầu Tử được coi là buồng trưởng, gã nói là mọi người chỉ có nghe: “Đi ngủ sớm đi, mai có cấp trên xuống kiểm tra mọi người phải thể hiện thật tốt để lãnh đạo vừa ý, nhận xét tốt về trại mình. Đứa nào láng cháng nói linh tinh với cán bộ thanh tra thì đừng có trách tao không báo trước. Đây là các lãnh đạo bảo đấy, chúng mày cứ liệu liệu mà làm.”
Đây là cảnh cáo mọi người, phạm nhân trong trại chia thứ bậc rất rạch ròi, không có chuyện cào bằng cỏ lúa, có người tác oai tác quái thì phải có người bị bắt nạt, thậm chí bị cưỡng bức hãm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793528/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.