Vì uống rượu say nên hôm sau dậy trễ, thời điểm tỉnh lại đầu vẫn không thoải mái lắm, trong ký túc xá chỉ còn mình cậu, mấy người khác đi học cả rồi. Cậu leo xuống giường, mơ mơ màng màng đánh răng.
Lúc rửa mặt, nước lạnh vừa hắt lên mặt, cả người mới triệt để tỉnh táo, cậu nhìn khuôn mặt gầy guộc và hơi tái trong gương, cảm thấy đôi phần xa lạ.
Cậu lấy khăn lau mặt, sau đó vắt thật ngay ngắn vuông vắn lên dây phơi. Trong đầu như chẳng biết mình muốn làm gì, ngây ngốc đứng trên ban công một chốc, bấy giờ mới trở lại bên bàn, lấy ra quyển nhật ký trong ngăn kéo.
Mấy tháng qua, cậu đã viết kín mặt phải của quyển nhật ký rồi, không muốn đổi quyển mới nên đang viết trên mặt trái. Nhật ký không có "phê bình chú giải" của Hàn Tuấn nom lại có chút thê lương, cậu đành uể oải tựa lên bàn, đọc lại những "phê bình chú giải" trước kia, có cái đáng khinh, có cái thâm tình, cậu xem mà cõi lòng ngứa ngáy, ngón tay không nhịn được phải cào bàn. Cậu trúng loại độc mang tên tình yêu, loại độc chẳng ai giải nổi, người hạ độc gọi là Hàn Tuấn.
Lâm Lang suy nghĩ chốc lát, chợt nhớ trước đây từng đọc hoặc nghe một câu nói ở đâu đó, cậu ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tia sáng đầu thu đẹp tươi hòa quyện, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chập chờn loang lổ, rồi nâng bút viết tại trang cuối cùng của nhật ký: "Em phương này trời trong, anh nơi ấy thì sao?"
Cậu nghĩ, mình phải ghi chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470757/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.