Hàn Tuấn uống cạn cả chén dấm, lại bê ly nước trên bàn lên uống. Lâm Lang cầm chén về bếp rửa, sau đó vào phòng ngủ đọc sách, sợ quấy rầy mấy người Hàn Tuấn bàn chuyện.
Sau một ngày làm trò cười cho thiên hạ, giờ cuối cùng cũng hòa nhau, tâm trạng Lâm Lang cực tốt, nhưng cậu vừa đọc hai trang sách đã nghe tiếng hắn gọi mình từ phòng khách. Lúc này không gọi "Lâm Lâm", mà gọi thẳng tên cậu: "Lâm Lang, lại đây một lát."
Cậu xỏ dép lê chạy qua, ngại không muốn nhìn vẻ mặt ba người kia, hỏi: "Làm sao?"
Chỉ thấy người nọ lười biếng ngồi trên sofa: "Chắc ban nãy tôi ngủ bị sái cổ rồi, vai đau nãy giờ, em không có gì làm thì bóp cho tôi nhé?"
"Em không biết bóp." Lâm Lang cự tuyệt thẳng thừng: "Đau một hồi tự hết thôi."
Hàn Tuấn có vẻ hơi lâm vào thế bí, bèn ngồi dậy, nghiêm mặt bảo: "Không biết thì tôi dạy."
Lâm Lang sợ càng giằng co càng mất mặt, đành miễn cưỡng bước qua, nhưng sợ mấy người Cao Chí Kiệt thấy mình giống cô vợ nhỏ bị ức hiếp nói gì nghe nấy, nên cố ý gia tăng sức lực, gắng tỏ vẻ qua loa không cam lòng. Nhưng hắn không để ý, vẫn trưng bản mặt hưởng thụ bàn chuyện cùng Mạnh Bình: "Cái công ty Đông Hoa mà các cậu thu mua tuần trước ấy, vẫn nên sớm buông tay đi, đừng để nó nát vụn lần nữa trong tay các cậu."
"Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng công ty có vài người không cam tâm, tôi đã kêu Tiểu Vương bắt tay làm lại báo cáo đánh giá."
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470742/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.