Khai giảng không lâu, thời tiết ngày một chuyển ấm, áo lông cất vào tủ quần áo, thay bằng áo len và áo khoác mỏng. Lâm Lang về quán cà phê cũ làm việc, lần trước do ngã gãy tay nên căn bản chưa làm được mấy ngày, cái dạng bỏ dở nửa chừng và không có lòng trung thành gì đáng kể như cậu mà cửa hàng trưởng sẵn lòng tin dùng. Trong lòng Lâm Lang ngoài cảm kích vẫn là cảm kích, quyết tâm lần này phải làm lâu dài. Nói thật, công việc này thực sự không dễ tìm, cậu cũng không phải chưa hỏi thăm chỗ khác, nhưng tiền lương ở đây là cao nhất, đương nhiên yêu cầu với nhân viên phục vụ cũng nghiêm khắc hơn. Lâm Lang có thể được cửa hàng trưởng coi trọng là nhờ vài điểm cực kỳ trọng yếu: Ngoại hình đẹp, thân hình thon dài, làm việc chịu khó, quan trọng nhất là cậu đến từ đại học nổi tiếng nhất thành phố F, lại là sinh viên khoa tiếng Anh, thứ tiếng rất được ưa chuộng.
Nhưng mới ấm vài ngày thì đụng đợt rét tháng ba, rất nhiều hoa xuân sắp nở trên đường cũng bị cóng đến ỉu xìu mất sức sống. Lâm Lang áp dụng triệt để truyền thống xuân ô thu đống, nhác thấy thời tiết thay đổi lập tức mặc lại áo lông. Năm mới hoàn cảnh mới, Cao Chí Kiệt cũng tính đổi nơi ở, bèn mua một căn chung cư trên con đường đại học trong khu mới, gọi điện nhờ Lâm Lang qua xem thử. Kết quả vừa đến nơi, Hàn Tuấn đã gọi điện tới, mở miệng hỏi ngay: "Giờ em ở đâu?"
*xuân ô thu đống: mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470721/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.