Mười lăm tháng tám cận kề, ánh trăng mấy ngày nay cũng sáng đẹp hiếm thấy. Sau khi trở về từ Nam Sơn, Lâm Lang tranh thủ đến trường một chuyến, ăn bữa cơm với Quan Bằng. Gần Trung thu, lại là ngày nghỉ, những quán cơm trên con đường ngoài trường học quán này nhộn nhịp hơn quán kia.
Lâm Lang cao hứng nên uống thêm vài ly, lúc về đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, liền mua hai hộp bánh trung thu trứng muối đóng gói đẹp đẽ. Bánh trung thu trong thành phố càng ngày càng mắc, tuần trước Hàn Tuấn mua cả đống về, tên gì mà Đại Ban Băng Bì, hàng của Hong Kong, đóng gói tinh mỹ hơn cả hai hộp này, hết lớp này tới lớp khác, tỉ mỉ mà hào phóng. Lâm Lang ăn mấy cái, cũng không thấy hương vị có gì đặc biệt, chẳng qua thích đồ ngọt nên mỗi ngày đều ăn hai cái thay bữa sáng và tráng miệng bữa tối. Nhưng tới hồi nghe giá tiền thì xém nữa mắc nghẹn, từ đó về sau ăn phải dùng tay hứng, không để rơi rớt tí xíu nào, kiềm không được cảm giác tội lỗi sục sôi trong nội tâm. Sau này Hàn Tuấn lại mang về, song chỉ bọc trong túi nilon, không chiếc nào được đóng gói, Lâm Lang ăn vài chiếc, thiết nghĩ đồ rẻ cũng ngon. Bởi mới nói, đồ vật không phụ thuộc giá cả, đầu năm nay thị hiếu xã hội thiên về mẽ ngoài hời hợt, suốt ngày chạy theo hình thức.
Tuy nhiên, độ này giá cả leo thang là thật, kể cả thức ăn trong căn tin trường cũng tăng giá, Cao Chí Kiệt đến nhà chơi, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470680/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.