Lâm Lang cắn răng, run rẩy "ừ" một tiếng, người nọ cứ như nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào, hạ thân nhắm thẳng qua. Lâm Lang kêu một tiếng thảm thiết, mềm nhũn ngã xuống. Hắn nâng eo cậu lên, dụ dỗ: "Ngoan, đừng sợ, chặt quá tôi không vào được."
Toàn thân Lâm Lang nóng bỏng, hậu huyệt dứt khoát không chịu mở ra. Hai người cọ xát nửa ngày, thứ kia ngay cả đầu cũng chưa vào nổi, Lâm Lang rốt cuộc bật khóc, người run bần bật: "Em không được, của anh lớn quá..."
Hàn Tuấn nản chí đổ ập lên người cậu, hạ thân căng trướng phát tím, đành phải áp dụng cách cũ để bắn. Lâm Lang cũng oan ức, ngượng ngùng, lại có một ít đắc ý: "Cái này không thể trách em nha, ai bảo anh khi không to thế làm gì."
Lần đầu tiên Hàn Tuấn buồn bực vì kích thước hạ thân, thấy Lâm Lang vui mừng ra mặt, bèn kéo cậu lại: "Lần này khuếch trương chưa đủ, chúng ta làm lại đi."
Lâm Lang hét lên, trần truồng chạy luôn ra ngoài. Buồn cười, vừa rồi cậu khó khăn lắm mới hạ quyết tâm, nhưng khi vật cứng của hắn chen vào thì lập tức hối hận, nhất thời nóng đầu mới quyết định thế, muốn thử lại thì chờ cậu nóng đầu lần nữa đi!
Song từ đó về sau, quan hệ hai người thân mật hơn thấy rõ. Lâm Lang dễ ngại ngùng, ấy mà thỉnh thoảng cũng biết chủ động cầu hoan, hôn hắn, ôm hắn. Mặc dù Hàn Tuấn chẳng biết vì sao cậu tự nhiên thay đổi nhiều như vậy, cơ mà vẫn cao hứng không thôi, đến cả mấy cấp dưới của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470674/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.