Quả nhiên vừa bắt máy tức thì, giọng nói hung thần ác sát của người nọ đã vang lên: "Lâm Lang!"
Tên Lâm Lang chỉ có hai chữ nên rất khó thể hiện ngữ khí vừa xa lạ vừa tức giận, nhưng lần này không giống, cách ngàn dặm núi non mà Lâm Lang vẫn nghe được bất mãn của hắn.Cậu chẳng đợi hắn đề xuất nghi vấn đã thành thật khai báo: "Tôi chỉ truyền chai nước thôi mà, nói ra tổ khiến anh lo lắng chứ ích lợi gì đâu, còn ảnh hưởng công việc của anh nữa, vì vậy tôi mới nói dối."
Nhưng càng nói giọng càng nhỏ, nghe kỹ còn phát hiện một tia nghẹn ngào, lý do lý trấu hiệp nghĩa cũng biến thành nhõng nhẽo oán trách, người nọ chưa từng nghe cậu nói năng ỷ lại mà rầu rĩ như vậy, hắn lúng túng không thôi, giọng điệu dịu dàng hơn hẳn: "Bác sĩ nói thế nào, sao tự nhiên lại bệnh?"
"Tôi chẳng biết." Lâm Lang nức nở nói: "Bác sĩ bảo là ngộ độc thức ăn, tôi cũng không biết sao lại bị nữa. Bác sĩ còn nói ngộ độc thức ăn là do dị ứng, trước đây tôi có dị ứng bao giờ đâu."
Đầu kia trầm mặc rất lâu, Lâm Lang khàn giọng hỏi: "Anh bảo Cao Chí Kiệt gọi đến à?"
"Tôi không yên tâm nên nhờ Cao Chí Kiệt hỏi thử. Giờ thấy sao rồi?"
Lâm Lang nhìn chai nước biển trên đầu, đáp: "Đỡ hơn nhiều rồi. Anh không cần lo lắng, lát nữa Cao Chí Kiệt còn tới thăm tôi mà."
Di động "tích" một tiếng, màn hình tức thì tối xuống. Lâm Lang thấy di động sắp hết pin, vội nói: "Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470647/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.