Lúc Cao Chí Kiệt đến lần nữa đã là chiều hôm sau. Lâm Lang còn đang học tiết tự chọn, thấy Cao Chí Kiệt liền lặng lẽ chuồn ra từ cửa sau. Mắt Cao Chí Kiệt sáng lập lòe, Lâm Lang sợ hãi, vội hỏi: "Hàn Tuấn xảy ra chuyện sao?"
Cao Chí Kiệt tức tốc lắc đầu: "Đâu có đâu có, xuất viện từ trưa rồi."
Lâm Lang thở dài: "Làm tôi sợ muốn chết."
Cao Chí Kiệt nghiêm túc nói: "Nhưng anh ấy thực sự không tự sinh hoạt được, cậu chưa thấy hai tay ảnh đâu, bị xẻ luôn hai đường sâu hoắm. Giờ hai tay bị băng hết rồi, chả làm được gì sất."
Lâm Lang hơi há miệng, đoạn "ừm" một tiếng.
Cao Chí Kiệt nhìn cậu hỏi: "Cậu không muốn đi xem thử à?"
Lâm Lang mím môi: "Tôi nghĩ đã."
Cao Chí Kiệt đang muốn phát hỏa, nhưng nghĩ đến lập trường của Lâm Lang lại thấy cậu đáng thương, thở dài không nói gì. Lâm Lang đi hai bước, tự nhiên ngoảnh đầu hỏi: "Anh ấy tìm ai chăm sóc chưa?"
Cao Chí Kiệt thoáng ngây ra, lắc đầu: "Chưa." Hắn đi nhanh hai bước đuổi theo, hỏi: "Cậu muốn nhận chăm sóc hả?"
Lần này Lâm Lang không đáp, hình như giáo viên định điểm danh, cậu vẫy tay rồi chạy vào lớp.
Lâm Lang lẫn trong đám đông cũng rất nổi bật, diện mạo thanh tú sạch sẽ, tướng ngồi luôn thẳng tắp. Cao Chí Kiệt đứng trên hành lang nhìn thật lâu, tựa hồ đột nhiên hiểu được sự cố chấp gần như bệnh hoạn mà Hàn Tuấn dành cho cậu. Hắn chạy xe tới bờ biển, bước ra châm điếu thuốc. Đầu tóc bị gió biển thổi tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470640/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.